Phẩm chất nổi bật nhất của nhân vật anh thanh niên trong truyện ' Lặng lẽ Sa Pa" là tình yêu nghề, say mê với công việc. Từ phần văn bản, em hãy viết một đoạn văn theo kiểu quy nạp khoảng 12 câu trình bày suy nghĩ của em về đặc điểm trên của nhân vật anh thanh niên. "Quán trọ hoang thôn" không chỉ là một cuốn tiểu thuyết kinh dị mà còn là một câu chuyện tình yêu đầy ma mị và hãi hùng nhưng không kém phần cảm động và chua xót. Đó là một tình yêu sâu nặng, một tình yêu vượt qua thời gian năm nghìn năm, vượt qua không gian của thành phố và Hoang thôn, vượt qua cả sự sống và cái chết để tồn tại vĩnh hằng. Truyện này rất hay, mình rất thích luôn đó, ngóng chương kế # Cô dâu # Thần đạo # Truyện đọc # Truyện tình Đọc truyện tranh, truyện chữ, truyện audio miễn phí trên nền tảng trực truyến của Tinh Tế Truyện thanh xuân vườn trường. 2. Hai Người Ba. Truyện tình cảm - lãng mạn. 3. Nguyện Làm Thê Tử Của Chàng. Truyện dã sử - tình cảm. 4. Chiêu Hoàng Thần Thoại Ký. Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em (Tặng Kèm: Bookmark + Postcard + Poster) giá cực tốt, hoàn tiền 111% nếu hàng giả, nhiều mã giảm giá hôm nay. Mua ngay! Tìm Kiếm. Cô là tác giả truyện tranh nổi tiếng "Đường Chỉ", dung tác phẩm để mở ra trào lưu thời trang trong thế . BH Ai Nói Tôi Yêu Chị ? Full milkcowtadaa 79,070 3,824 26 Thể loại Bách hợp - Cô TròCouple chính Linh - Hoa "Em hi vọng chúng ta sẽ nắm tay nhau đi hết cuộc đời này luôn hehe""Chị nghĩ em nên hi vọng cho mình được 8 điểm toán thì hơn, chứ chuyến này mà em 6 điểm nữa thì chị cạo đầu em thiệt đó""Thôi mà, dẹp cái đó sang bên đi. Em muốn hỏi chị cái này nè""Hỏi gì hỏi lẹ""Nếu thật sự có kiếp sau, thì chị có muốn nắm tay em đi qua bên đó honggg""Không, không rảnh""Xớ, vậy thôiiii, hong có thèmmm""Em cõng chị qua kiếp sau đi, chứ nắm tay phải đi mỏi chân lắm. Cõng đi thì còn suy nghĩ lại"… [BHTT] Chị có yêu em không ? Phong_Cute 211,079 6,770 30 Một cô bé với ngoại hình con trai yêu thầm cô giáo lạnh lùng của Hân, chị có yêu em không ?Hân Có, chị yêu em...… [BHTT] Cô giáo!!! Chocobai 451,040 9,898 44 Đây là truyện đầu tiên do mình viết. Mình viết truyện này chỉ là để phục vụ sở thích của mình thôi. Truyện còn nhiều thiếu sót mong mọi người góp ý và bỏ qua cho mình. ^^Thể loại BHTT… [ Bách Hợp ] Ghét Của Nào Trời Trao Của Đấy. DuythoTran 265,819 10,363 40 Truyện Ghét Của Nào Trời Trao Của ĐấyTác Giả Cỏ Dại Thể loại Bách hợp , Tình Cảm , Ngọt , Học đường . VÌ VẤN ĐỀ BẢN QUYỀN NÊN CÁC BẠN KHÔNG ĐƯỢC ĐEM TRUYỆN ĐI MÀ KHÔNG XIN PHÉP TÁC GIẢ NHÉ . Văn án Tống Tiêu Du 19 tuổiDương Vân Nhiên 26 tuổiTống Tiêu Du là 1 cô học sinh nhà giàu cá tính với vẻ ngoài đầy lãnh đạm và côn đồ , sau vụ tai nạn , cô được đưa sang Mỹ điều trị và 1 năm sau trở về Việt Nam . Tống Tiêu Du thường xuyên la cà các quán bar với các cô cậu bạn mình sau đó vô tình chạm trán gây hiểu lầm với Dương Vân Nhiên , nàng ta là giáo viên mới chuyển đến của trường Tống Tiêu Du đang theo học tiếp cấp 3 cùng bạn mình , sau cuộc cãi vả đó là hàng loạt tình tiết đấu khẩu nhau không hồi kết của cô học trò cá biệt và cô giáo đanh đá này , dần dần thù trở thành thương , Tống Tiêu Du như cảm nhận được sự ấm áp của tình cảm suốt mấy năm trời cô không có được . Dương Vân Nhiên cũng vậy , nàng ta cũng bộc lộ rõ hơn tình cảm của mình qua sự chăm sóc quan tâm Tống Tiêu Du khi cô nhóc bị bệnh , đánh nhau đến toác máu . Cả hai được ủng hộ bởi 2 gia đình , nhưng sự đáng sợ ở đây là người bạn thân nhất Tống Tiêu Du cũng cùng yêu Dương Vân Nhiên 1 cách mù quáng ... Chuyện gì sẽ xảy ra đây .Vào truyện đi rồi biết nào 😉!!… [BHTT] Tình yêu ngang trái Chocobai 256,144 8,941 44 Lúc em yêu cô thì cô lại lạnh lùng không chấp nhận, khi trái tim em đã chết thì cô lại trách em quá vô tâm. Nếu lúc trước không phải em cố chấp thì hôm nay chúng ta đã tốt hơn.Mình đã trở lại rồi đây. Truyện có một số yếu tố do mình tưởng tượng ra cho nên hơi vô lí ^^. Mong mọi người đọc và góp ý giúp mình nha ^^… [BH] Ngốc À! Em Không Đơn Phương Dajzomi 70,631 3,734 63 Tên truyện Ngốc à! Em không đơn giả Âu Dương Phương Hàn Thể loại Bách hợp, Cô trò, Sủng, hơi ngược, đoạn- Tử Duệ! Cô lạnh... - Cô- Vậy...cô dùng áo khoác của em luôn đi - Nó- Không! Em cũng lạnh mà... Em ôm cô đi... như vậy sẽ tốt hơn cho cả hai - Cô nở nụ cười đầy tà mị.............Một cuộc tình khó tin, khó đỡ giữa một nữ sinh cấp 3 và một nữ giáo viên khiêm doanh nhân. Họ sẽ đến với nhau như thế nào?Cô là một người lạnh lùng, ít nói sẵn có, do tính chất công việc nên cô càng trầm tính hơn nhưng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Nó là một người khá vui vẻ hòa đồng nhưng sâu bên trong là gì thì chẳng ai thấu. Cô là giáo viên chủ nhiệm của nó, cô khắt khe nghiêm nghị và trong từ điển của cô hai chữ "kỉ cương" được đưa lên hàng đầu. Trong một lần đi cắm trại ở trường, một sự việc đã xảy ra giữa cô với nó đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của cả hai sau này... Hãy đón xem chuyện gì đã xảy ra và cuộc sống của nó sau này sẽ ra sao nhé!Đây là bộ truyện đầu tiên của mình nên chắc chắn sẽ gặp phải rất nhiều sai sót, mong các độc giả thông, cảm bỏ qua và để lại một vài bình luận góp ý cho mình nhé! Dù truyện có đã hoàn thì cũng mong các bạn để lại cảm nhận cho mình được biết, mình sẽ cố gắng học hỏi kinh nghiệm để cải thiện chất lượng cho những bộ truyện tiếp thành gửi lời cảm ơn đến các độc giả thân yêu!-Chương đầu tiên 05/01/2022Tiến độ Đang sáng tác… Cô giáo à, cô thật quá đáng! VV5187 303,458 7,715 73 Tình cảm giữa cô giáo và học trò. Thử thách mà họ vượt qua. Nhưng tổn thương mà Mon và Kim Dĩ phải chịu. Liệu họ có thành đôi?… Cô Cảnh Sát Đào Hoa [Bách Hợp] [H+] Tự Viết {Dựa Phim} Học Đường Cấp Cao! bapxuanca89 147,176 2,900 17 Một cô nàng cảnh sát CHÉN luôn cả Chị lẫn Em!!Có LGBT liên quan Học Đường!🥰Truyện dựa trên một bộ phim Hongkong được tác giả chuyển đổi lại mới lạ chưa từng ba nữ chính Trương Mẫn, Khâu Thục Trinh, Chu phụ quan trọng Củng Lợi, Lam Khiết Anh...v...v...Đã hoàn thành ngày 18/1/2020🍿Cornny🍿❤️… [GL] [TỰ VIẾT] Quá khứ và thanh xuân của tôi DacTujen 8,610 436 38 [GL] Quá khứ và thanh xuân của tôiTrước khi gặp cô tôi đã có một cuộc sống hạnh phúc nhưng hạnh phúc đó chỉ tồn tại trong quá khứ, bây giờ tôi gặp cô và tôi đã yêu cô không chỉ vì cô quá giống người cũ mà lại làm tôi yêu say đắm thêm lần nữa, quá khứ em mất chị - thanh xuân em có giả DacTujenThể loại cô x trò, người cũ, girl love,...Mình viết vì đam mê của mình ạ^^, nếu thiếu sót gì mong mọi người bỏ Chúng ta sống hạnh phúc cùng nhau là được... '-Hoàn thành LICHAENG Cô Hai Thái Anh.. Filbert_Charles 7,706 659 29 Thái Anh x Lisa- Lisa là một chủ tịch tập đoàn lớn ở Thành Phố, đã gần 30 chính xác là 27 rồi nhưng vẫn chưa có mối tình vắt vai nào. Đó là điều khiến mẹ cô rầu lo không biết khi nào mới có đứa cháu để ẵm Thái Anh, cô gái miền quê có ba là ông chủ đất, mẹ đã mất từ năm lên 4. Ba có tới tận 2 bà vợ lẻ còn có con riêng. Mặc dù là cô hai trong nhà nhưng chẳng có tí quyền hạn nào, lúc nào cũng bị khinh miệt vì cô là con gái. Đã 22 rồi cô xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, hơn 10 công tử gần xa tài giỏi giàu có xin cưới hỏi nhưng nàng nhất quyết không chịu khiến cho ông Phác Thái Nam nhức đầu."Gặp nhau đã là định mệnh, chị không thoát được kiếp này rồi"… chiến thư của nàng tình nhân nhỏ [kthxkjn] lesyeuxdenniee 23,752 1,704 30 Có kẻ nói cô là loài ong bướm quyến rũ đàn ông, có người lại nói cô là mỹ nhân băng giá. Mặc dù vậy, người đời có câu "Con gái không xấu con trai không yêu." Mười người đàn ông thì đã có chín người quá kiêu ngạo, tự cho là mình có thể chinh phục được cô. Có điều lại thất bại như núi đổ... Lần đầu tiên nhìn thấy cô, anh đã quyết định phải khiêu chiến với cô gái kiêu ngạo này. Anh lập kế hoạch đi săn, bẫy cô vào một vòng xoáy hấp dẫn ngọt ngào, rồi sau đó anh trở thành ông chủ của cô và ép cô trở thành người tình ngắn hạn của anh.… [DANMEI] Trọng sinh chi tinh tế sủng hôn KetsuekiToNeko 188,881 7,107 26 Tác giả Mạc Thần HoanEditor Leslie CatSố Chương 204 ChươngTình trạng bản gốc HoànTình Trạng Edit HoànVăn ánSở Ngôn vừa bắt được cúp Ảnh đế đã bị một hồi tai nạn giao thông đâm chết, trọng sinh về một nghìn năm sauÔ tô huyền phù bay đầu trời, mắt kính giả lập người người có. Văn hóa bùng nổ! Giải trí bùng nổ!Một thế giới giải trí huy hoàng rực rỡ như vậy, Sở Ngôn lại kinh ngạc phát hiện -Đám người kia lại không biết đóng phim nha!!!Trí tuệ nhân tạo mô phỏng tình cảm? Chế tác đặc hiệu hoàn toàn thay thế kỹ xảo biểu diễn?Chỉ cần lý giải kịch bản AI Artificial intelligence trí tuệ nhân tạo liền có thể trở thành diễn viên? Thời đại đang tiến bộ, diễn xuất lại lạc hậu!Ký giả Sở Ngôn, đối với việc có người phanh phui chuyện anh đã kết hôn, không biết anh có ý kiến gì?Sở Ngôn Vậy phiền anh nói cho tôi biết, một nữa còn lại của tôi Đến, Cùng, Là, Ai!Ảnh đế trọng sinh thành tam tuyến tiểu minh tinh, đóng phim, gặp may, đoạt thưởng, lên lên cuồng triều đỉnh phong của giới giải trí!Về phần, nửa kia trong nhà y là ai -Hạ Bách Thâm Xin chào, tôi họ Ẩn, anh có thể gọi tôi là viên Sở Ngôn, Hạ Bách Thâm- - -Credit Đăng với mục đích để đọc offline thêm vào thư viện. Nếu có vấn đề hãy nhắn tin cho mình trước, đừng vội report mình Xin nhấn mạnh, MÌNH KHÔNG PHẢI EDITOR, MÌNH CHỈ MANG VỀ ĐỌC Hãy đến ủng hộ chủ nhà nhé, link bên trên!!!… [BHTT][Tự Viết][Hoàn] Cô Giáo Ở Nhà Tôi yenvu18 1,663,675 95,152 95 "Giáo viên chủ nhiệm có khó không?""Khó chết mẹ..."Khi mặt đối mặt nhìn nhau, Hương nghĩ kì này thắng lớn rồi, giáo viên chủ nhiệm chính là vợ của anh họ cô, là người nhà, còn ở chung nhà với cô! Nhưng Hương không biết rằng ác ma đến, Hương cản không nổi.… [ ENGLOT ] - [ LONGFIC ]- Yêu Thầm NganVirgo94 26,924 1,536 40 Thể loại FANFICTION - công sở tình cảm nhẹ nhàng ,lãng mạn pha chút kịch tính và có thể có thêm một số cảnh H nhẹTác giả NganVirgoNhân vật Englot CouplesCốt truyện Tất cả đều xoay quanh cuộc sống , công việc thường ngày và các mối quan hệ thân thiết của Englot. Cách mà hai người dành tình cảm cho nhau, luôn bên cạnh nhau, bảo vệ nhau và cùng nhau đi tới thành công đã tạo ý tưởng cho Au viết fic này. Mong được các bạn ủng hộ !Ghi chú Tất cả nhân vật xuất hiện trong Fic và các tình tiết của truyện có phần sẽ dựa trên thực tế và có phần do sự tưởng tượng của Au tạo không thích đọc , vui lòng nhấn click back. Tks all !… jaywon ❝ blessed - cursed ❞ jeonglibear 1,878 297 6 " kiếp này em chỉ là cỏ dại thôi" " có một loài cỏ dại rất đẹp đấy nhóc có biết không?"" em không biết"" cỏ bốn lá đó" " nhưng anh có biết trong 10000 cây cỏ ba lá thì mới có 1 cây cỏ bốn lá không?"" thế à? vậy mà anh gặp một cây đấy"" thật ạ? ở đâu cơ?" " ở ngay đây luôn, trước mặt anh"" nhưng không phải may mắn, mà là xui xẻo"… yzl celestial heights yzlyyds 73,554 8,408 35 Tên gốc 半山壹号Tác giả RENETrans minnChuyện tình chốn đô thị Tinh anh trong giới Phiên dịch viên x CuratorCp chính 810, phụ 59, 611Đều là các cá thể độc lập, phải xem xem ai có thể ở bên nhau, ai sẽ ra đi và ai sẽ ngừng lại. ====================Bản chuyển ngữ ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả.… [BH] [TỰ VIẾT] Tôi lại say đắm cô giáo cấp 2 của tôi rồi!!! DacTujen 19,416 1,225 54 [BH] Tôi lại say đắm cô giáo cấp 2 của tôi rồi!!!Tác giả DacTujen Táo đỏ🍎Thể loại les, nuxnu, đời thường, ngọt, ngược...Tôi lại say đắm cô giáo cấp 2 của tôi như thế nào ư? Được rồi mời bạn đọc để biết nhé, THANKS<32022-" nhìn già vậy chắc đẻ con không được rồi nhỉ "" đẻ không được cái đầu ông á? Ông coi cô ấy như công cụ đẻ à "" à thì tôi có nói gì đâu "" coi chừng ông đấy ông già, có khi cô ấy còn đẹp và xinh hơn vợ ông đấy hơ "-Hoàn thành [GL] [Tự viết] Lần cuối em yêu cô! DacTujen 25,593 879 36 [GL] Lần cuối em yêu cô!Cuộc gặp gỡ lần đầu tiên, trái tim đã rung động của một học sinh ở tuổi 15 và cô giáo ở tuổi 28 cô đã trải qua một mối tình không trọn vẹn và giờ cô lại rung động bởi một học sinh, cô mong muốn có một cuộc tình tới cuối đời này nhưng..., chuyện gì cũng có thể xảy ra.... Đây là lần đầu tiên mình viết truyện có gì sai sót mọi người bỏ qua^^Tác giả Dac TujenThể loại cô x trò, girl love, một ít sad, HE...2021-Cô" đừng đi...đừng bỏ cô, cô xin em "Di"..." ...'Cô nhớ em...'-Hoàn thành [BHTT] Cô giáo, học sinh hay thế thân??? Chocobai 346,576 10,736 38 Là khởi đầu hay kết thúc, là một chuyện tình buồn với kết thúc là đường ai nấy đi hay là một câu chuyện có hậu với một kết thúc viên mãn. Tất cả chỉ có hai chữ đó là Duyên phận… Bạn đã bao giờ nghĩ rằng học giỏi sẽ chơi với học giỏi, con nhà giàu chơi với con nhà giàu, người đẹp sẽ chơi với người đẹp... nói chung, bạn như thế nào thì bạn bè của bạn cũng sẽ đa phần giống như thế chưa. Và câu chuyện bắt đầu từ đây... TRÒ CHƠI TÌNH YÊU Lâm Bảo Hoàng - Tôi 17 tuổi. Con gái duy nhất của nhà họ Lâm-chủ một nhà hàng, một cửa tiệm thời trang. Hoàng mang một nét đẹp cuốn hút lạ thường cho cả nam và nữ với chiếc răng khểnh thật xinh và nụ cười hết sức...đa tình. Cô không ăn mặc dịu dàng như những người con gái xinh đẹp khác, và cũng chẵng quá mạnh mẽ như con trai. Với mái tóc ngắn hot nhất hiện nay, chiếc xe tay ga đắt tiền, Hoàng khiến nhiều người ngưỡng mộ và nhất là...con gái. Phan Quỳnh Vy 17 tuổi. Con gái đầu của chủ một tiệm kinh doanh xe tay ga. Là người mẫu nghiệp dư. Tin chắc bạn cũng biết cô ta xinh như thế nào. Nhưng cô nàng là người 5 không không biết nói chuyện, không biết suy nghĩ, không biết thể hiện tình cảm, không biết lo lắng và không biết... buồn. Lê Thanh Trúc 17 tuổi. Cô gái có gương mặt như thiên thần Nhưng trên thế giới này làm gì có thiên thần tồn tại , là con gái thứ 2 của giám đốc công ty Tài Chính Ngân Hàng. Điểm đặc biệt nhất chính là đôi mắt nâu thật đẹp. Và tài " mít ướt " của cô nàng thì... không đối thủ. Huỳnh Thanh Ngân 17 tuổi. Cháu gái của chủ tiệm kinh doanh vàng bạc đá quý và xe hơi. Nhà Ngân vốn nghèo nên gửi con gái mình sang ở nhà của cô ruột của Ngân. Cô nàng là hoa khôi của trường với chiếc miệng...móm thật đặc biệt. Ngân không thích ai nhắc đến quá khứ của mình và " cái gì là của mình thì không ai được động đến " . Diệp Ngân Giang 17 tuổi. Con gái duy nhất của chủ tiệm kinh doanh vàng bạc đá quý và xe hơi. Ngân Giang là em họ của Thanh Ngân, 2 người ở chung một nhà. Giang rất dễ thương và đáng yêu. Nhưng cô rất ít cười và không thích nói chuyện với bất cứ ai. Cô nàng là người bí ẩn và khó hiểu nhất. Câu truyện bắt đầu........ - Mẹ... Con đã nói là con không thích rồi mà... Cái thành phố gì mà nhỏ xíu, toàn là cát với nước. Con muốn về lại Sài Gòn thôi. Chẳng muốn học ở cái trường nhỏ như cái nắm tay này đâu. - Tôi chau mày với gương mặt hoàn toàn bất mãn. - Ngoan nào con, đây là Nha Trang, thành phố biển đẹp và thơ mộng thế này cơ mà. Lý Tự Trọng cũng là trường nổi tiếng ở đây mà. Còn một năm nữa thôi là tốt nghiệp rồi, mẹ sẽ đưa con sang Mỹ du học. Tạm thời chúng ta phải ở đây. Thương mẹ, chịu khó một năm đi mà, con gái cưng. Mẹ sẽ mua xe mới cho con, và tiền cho con tiêu sài hàng ngày sẽ tăng gấp đôi, chịu không nào. - Bà Lâm nhẹ giọng năn nỉ. - .... 1 năm thôi đấy nha. - Tôi trả lời. - Dĩ nhiên rồi con gái yêu của mẹ. - Bà Lâm vui mừng ra mặt. .........Ngày đầu tiên của năm học mới với ngôi trường mới cũng đã đến...... Kétttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt. Chiếc SH màu bạc mới toanh thắng gấp trước cổng trường. -Bạn ơi ! Bạn không sao chứ. Mình xin lỗi nha. Vì con chó nó chạy ra đường, nên mình tránh nó, nhưng lại... không nhìn thấy bạn. Thành thật xin lỗi bạn. - Tôi rối rít xin lỗi và đỡ cô gái ngồi dậy. Đêm tân hôn, tôi chẳng chờ đợi, chẳng có cảm xúc gì, nhưng chiều lòng chồng nên tôi vẫn mặc bộ váy ngủ mà chồng tôi mua tặng. Và đêm đó, tôi đã chính thức trở thành “đàn bà”… Đám cưới của tôi được diễn ra vào một ngày mùa thu, có nắng nhạt và gió nhẹ, và chú rể của tôi không phải là một người đàn bà như trong những giấc mơ tôi vẫn mơ tôi vẫn gặp phải, mà đó là một người đàn ông chính hiệu. Bố mẹ tôi là người vui sướng nhất vì đã “đẩy” được quả bom nổ chậm ra khỏi nhà, còn tôi thì lại chẳng cảm thấy vui mừng gì. Thậm chí, tôi còn chẳng mua bán, sắm sửa gì cho đám tân hôn, tôi chẳng chờ đợi, chẳng có cảm xúc gì, nhưng chiều lòng chồng nên tôi vẫn mặc bộ váy ngủ mà chồng tôi mua tặng. Và đêm đó, tôi đã chính thức trở thành “đàn bà”. Chồng tôi sung sướng lắm, vì anh không bao giờ nghĩ rằng tôi còn “trinh tiết”. Hạnh phúc vì cưới được một người vợ ngoan ngoãn, chính chuyên nên sau đám cưới, chồng tôi càng yêu thương tôi nhiều hơn, và lúc nào cũng coi tôi như một thứ báu vật của riêng mình. Anh thú nhận, đã làm tình với một vài cô người yêu trước đó, nhưng chẳng ai anh cảm thấy “yên tâm” và mãn nguyện như vợ tôi, tôi chẳng có một tý cảm xúc yêu đương, ân ái nào, nhưng tôi biết vị trí của một người vợ phải như thế nào, nên tôi cứ ngoan ngoãn để anh muốn làm gì thì làm. Nhiều khi, tôi còn giả vờ tỏ ra mình rất mãn nguyện và hạnh phúc đằng sau sự mãn nguyện và hạnh phúc ấy là cả một nỗi đau không sao có thể diễn tả nổi. Tôi cũng không biết mình phải diễn tả lại như thế nào để các bạn hiểu được cảm giác của tôi, chỉ biết nói rằng điều đó thật sự khủng khiếp. Và tôi luôn sợ hãi khi nhớ đến cảnh ân ái với chồng, và giây phút giả vờ như đang rất mãn đã rơi vào tình trạng stress trầm trọng. Sau giờ làm, tôi không dám về nhà, vì tôi sợ ánh mắt âu yếm của chồng nhìn mình, và tôi sợ chồng tôi lại sờ soạng khắp cơ thể tôi, cảm giác đó thật ớn lạnh. Cứ như thế, thi thoảng tôi lại đi lang thang sau giờ làm, và cố tình trở về nhà thật muộn, để chồng tôi không còn yêu thương tôi anh là một người chồng, một người đàn ông tốt nhất trên đời mà tôi biết được, nên tôi càng như thế, anh lại càng yêu thương tôi hơn, vì cho rằng tôi phải làm việc vất vả nên về muộn. Xem thêm Bst Bài Thơ Về Người Yêu Cũ Hay ❤️️ Thơ Tình Nhớ Nyc Ngắn, Chùm Thơ Tình Buồn Tặng Người Yêu Cũ Hay Anh đề nghị được đón tôi sau giờ làm, không còn cách nào khác, tôi đành phải trở về nhà đúng giờ, và chấp nhận làm một người vợ ngoan ngoãn, luôn làm cho chồng mãn tôi cũng có bầu, chồng tôi vui lắm. Tôi cũng vui, nhưng không phải vui vì sắp làm mẹ, mà vui vì có thể đây là lý do để tôi “cấm vận” với anh trong một thời gian dài. Tôi nói dối anh, bác sĩ bảo cơ thể của tôi không được khỏe, lại đã nhiều tuổi rồi mới mang bầu con đầu lòng lúc ấy tôi 30 tuổi vì thế phải kiêng kỵ “chuyện ấy” đến tận lúc sinh nở. Chồng tôi chấp nhận, anh bảo “Anh sẽ làm được, vì vợ con”.Thế là từ nay, sau giờ làm tôi có thể yên tâm trở về nhà mà không sợ bị chồng quấy rối. Cuộc sống của tôi lúc này là thỏa mái nhất. Nhưng cũng chẳng kéo dài được bao lâu, bởi sau 9 tháng, tôi đã sinh ra một bé gái, và khi con tôi vừa tròn một tháng tuổi, cũng là lúc chồng tôi bắt đầu đòi hỏi mạnh về “chuyện ấy”. Tôi cũng không dám chống cự, vì tôi biết, hơn 10 tháng qua chồng tôi đã “nhịn” và anh chắc chắn cũng sẽ không qua lại với một người phụ nữ nào khác ngoài vợ trong suốt thời gian như tôi là một người đàn bà bình thường, chắc tôi phải hạnh phúc lắm về điều này. Nhưng vì tôi là les, nên điều đó với tôi thật khủng khiếp. Tôi sợ ở bên chồng, tôi sợ phải giả vờ mãn nguyện và hạnh phúc với tình yêu của chồng và cuộc sống mình đang có. Tôi muốn trở thành một người đàn bà tồi tệ, không ra gì để chồng tôi ghét bỏ tôi, và không còn yêu thương, không còn muốn sống cùng tôi thuê người giúp việc về nhà và bỏ bê con cái. Thấy người ta bảo, “Tình yêu của người đàn ông bắt đầu từ cái dạ dày”, nên tôi cũng từ bỏ luôn việc nấu cơm cho chồng ăn, và không nấu những món ăn anh thích… Nhưng chồng tôi không hiểu ý đồ của tôi. Vì thế anh ra sức khuyên can, và nói chuyện với bố mẹ tôi, nhờ họ khuyên con gái mình, vì anh bảo, anh muốn giữ gìn hạnh phúc gia mẹ tôi lại khóc lóc, van xin tôi hãy quan tâm đến chồng, con và giữ hạnh phúc gia đình. Tôi thương bố mẹ, tuổi đã già mà vẫn phải đau đáu lo cho cuộc sống của tôi, nên thử cố gắng lại cố tình làm tốt vai trò của một người vợ ngoan, biết chăm con, chiều chồng,…nhưng chẳng được bao lâu, tôi lại cảm thấy chán ngán với cuộc sống giả dối đó. Tôi muốn sống cuộc sống của chính mình- một less thực sự, và không muốn tiếp tục che đậy thân phận của mình lần nữa, tôi lại trở thành một người phụ nữ tồi tệ. Và lần này, tôi sẽ quyết tâm. Bởi tôi biết, nếu cứ sống giả dối như thế này, tôi sẽ là người đau khổ nhất vì không dám sống thật với chính mình, hơn nữa, tôi cũng không mang lại hạnh phúc cho chồng mình để chồng rời xa tôi, điều đó thật khó khăn vô cùng. Không còn cách nào khác, tôi đã nói thật thân phận của mình với một người bạn thân từ hồi học đại học, và nhờ anh ta đóng giả làm người tình của tôi, mục đích để chồng tôi biết chuyện mà rời bỏ tôi. Người bạn này đã đồng hôm đó, tôi ăn mặc diện hơn, trang điểm kỹ hơn, và xịt nước hoa thường xuyên hơn khi ra khỏi nhà. Tôi cố tình mua sắm nhiều hơn, và đi sớm, về muộn nhiều hơn để chồng tôi để ý. Xem thêm 100+ Mẫu Hình Xăm Rồng Ở Ngực, 100+ Mẫu Hình Xăm Rồng Đẹp Nhất Hiện Nay Anh là một người chồng tốt, nên một thay đổi nhỏ của vợ anh cũng phát hiện ra. Anh “cảnh cáo” tôi, nhưng càng như thế, tôi lại càng làm tới. Post navigation 1[BHTT] [Age Gap] CÔ ẤY YÊU TÔIbởi ThLeeTên truyện Cô ấy yêu tôi Tác giả ThanhLee không thích ăn cá Thể loại Bách hợp, hiện đại, age gap, thương trường, HE. Couple chính Bình Tạ Tranh 37 x Tiểu Vân Du 1... 10CHỊ SẼ MÃI YÊU EMbởi 🌈 Tiki 🌈Tên truyện CHỊ SẼ MÃI YÊU EM Tác giả Hanuri0123 Thể loại Truyện ngắn - Câu chuyện Bách Hợp/ Les về chị bác sĩ tài giỏi và cô bé mà chị muốn yêu đến trọn đời... 16Chuyện Tình Trên Facebookbởi shinlee93Giới thiệu nhân vật Nó nguyễn Ngọc khánh An....23 tuổi là sinh viên biệt danh thường kiu là heocao 1 cách khiêm tốn 1m58, nhưng bù lại được cái là nước da trắng..và t... 20Khi tôi lớnbởi 🌈 Tiki 🌈Tên truyện KHI TÔI LỚN Tác giả Hanuri0123 - Truyện spanking về cuộc sống của Vy bên cạnh gia đình, cô Khanh, chị Quỳnh, cô Như, sếp nó và những người bạn. - T... Ba là chỗ dựa cho cả nhà,mẹ là người che chở chăm sóc mang lại niềm vui cho chúng tôi...Ước mơ của tôi là một gia đình bình thường,ấm cúng và hạnh phúc... Đây là bài văn tả về gia đình em của tôi hồi học ở lớp 5, tôi bị các bạn cười là sến rện...cô giáo thì nói tôi làm văn rất khá. Do bị đám bạn cười trêu ghẹo suốt. Sau này, tôi không kể cho các bạn nghe những ước mơ của tôi nữa... NGƯỜI ĐÀN ÔNG LẠ Mẹ tôi là một quả phụ...tên của cha tôi cũng không biết, ông Ngoại đã mất đi cách đây bốn năm... Số phận của mẹ tôi rất vất vả, một thân tần tảo nuôi tôi lớn khôn... Ngày mẹ tôi mất quỳ trước linh cửu ,tôi chỉ hành động như một cái máy không linh hồn...bên tai tôi vẫn còn văng vẳng tiếng những người xung quanh... -Chị ấy mất để lại một mình Yến Phong...Không có người thân sống một mình sao được? -Năm nay nó mới lên lớp 11... -Ai lo cho Yến Phong đây ...tội nghiệp con bé... Khi tang lễ mẹ được hàng xóm giúp tôi lo hoàn tất thì vài ngày sau đó có một người đàn ông đến nhà tôi. Trông ông ta thật thà,trung hậu bởi cặp kính gọng đen...lúc ông ấy thấp nhang thăm viếng mẹ xong thì đến ngồi trước mặt tôi và nói một câu khiến tôi đang suy sụp tinh thần mà cũng phải sực tỉnh sửng sốt. -Yến Phong...ba là ba của con... Tôi trợn mắt nhìn thẳng vào mặt ông ấy đứng hình vài giây. -Ba ư? Chú đừng đùa nữa... Ông gỡ mắt kính ra lau chùi, vẻ mặt ông ấy rất buồn rồi đeo kính lại nhìn lên tấm ảnh thờ mẹ tôi. Ông chậm rãi nói -Ừ...ba xin lỗi... Tôi lúng túng trước tình cảnh hiện giờ, mẹ tôi ra đi là một sự mất mát rất lớn với tôi... Lúc này tôi không biết phải xử trí làm sao, mọi thứ quá đột này là ba mình sao?Lúc ông Ngoại mất có để lại một tờ di chúc...hình như... -Đây là thư của mẹ con gửi cho ba. Cô ấy đã nhờ luật sư gửi cho ba... Đang suy nghĩ tôi nhìn thấy ông ấy lấy ra một lá thư đặt trước mặt ông rồi nhìn lại lá thư... tôi run rẩy ,hồi hộp nhận thấy nét chữ thân thương ngoài bìa thư ghi "gửi anh Phạm Nam Phong..." Tôi xúc động cầm lên và mở ra đọc. "Lúc anh nhận được lá thư này, tôi không còn sống nữa... Bác sĩ nói tôi bị ung thư giai đoạn cuối không sống được bao lâu. Tôi không yên tâm để Yến Phong sống một mình... Lo việc mai táng cho tôi là Yến Phong ...Không muốn làm phiền anh,tôi một mình nuôi con khôn lớn. Thực tế, Yến Phong không còn người thân nào cả... Tôi mong cho nó học xong Đại học. Tôi mong anh hãy chăm sóc cho Yến Phong..." Đọc đến đó tôi bật khóc nức nở thì ra mẹ đã lo lắng cho tôi mọi thứ...cho đến khi mẹ không còn cũng không yên tâm để tôi trên cõi đời này một thân một mình ... Mẹ ơi! Yến Phong thật có lỗi với mẹ... mẹ bị bệnh mà con không hay biết gì... Nhìn tôi khóc ông ấy tội nghiệp đưa khăn tay cho tôi rồi giọng ông trầm trầm nói -Hồi xưa, ba mẹ cùng làm chung một công ty...mẹ con rất xinh đẹp,tính tình dịu dàng... ba mẹ yêu nhau nhưng mẹ con không hề khiến ba khó xử khi biết ba là người có gia đình... Một thời gian sau cô ấy về quê và không trở lên thành phố nữa... Nhìn tôi lúc này đã ngừng khóc đang lắng nghe ông nói. Ông thở dài rồi nói tiếp -Trước lúc đó ba mẹ đã chung sống như vợ chồng... sau này, ba nghe nói mẹ con đã sinh ra một đứa bé gái...Lúc ấy ba nghĩ là con mình thì mình sẽ nuôi nó...Nhưng khi ba tìm đến thì mẹ con nói "Anh về đi! Đứa bé này không có liên can gì đến anh đâu... tôi chuẩn bị kết hôn, nó sẽ có ba... Xin anh về đi, đừng đến quấy rầy tôi nữa..."... Tôi nhìn khung ảnh mẹ lẩm nhẩm -Nhưng mẹ làm gì có cái đám cưới nào...cháu không hề nghe mẹ hay ông Ngoại nhắc tới... -Về phần ba... ba cho là mẹ con đã lấy chồng... Ông ngập ngừng nhìn tôi rồi nói -Yến Phong...về ở chung với ba nhé! Tôi nuốt nước bọt,lau những giọt nước mắt trên má nhìn ông nói -Chú nói là ba cháu nhưng...lá thư đó chưa khẳng định. Nếu mẹ cháu nói dối thì sao?Có thể là vì cháu không còn người thân... Ông nhìn tôi kiên quyết -Tên con là Yến Phong à? -Ơ...ừm... Không phải chú đã biết tên tôi rồi ư? Sao còn hỏi nữa...Tôi bực mình khó chịu nghĩ. Ông nở nụ cười hiền nhìn tôi từ tốn nói -Tên ba là Phạm Nam Phong, mẹ con là Nguyễn Ngọc Yến. Cô ấy đặt tên con là Yến Phong, con không hiểu sao? Giật mình tôi nhìn kỹ lại bìa thư ,đúng là tên ông ấy thật. Nhưng tôi cũng cải bướng -Mẹ cháu...muốn cháu quật cường như một con chim Yến giữa phong ba, không ngại bão tố nên mới đặt tên cho cháu là Yến Phong... Ông Nam Phong mỉm cười nhẹ -Là thế à? Rồi ông nhìn lại ảnh thờ mẹ tôi, giọng ông trầm buồn -Nhưng ba khẳng định với cái tên này...con là con của ba...con rất giống bà nội. Quay nhìn sang tôi ông nói -Nếu con chưa tin hẳn thì... ba sẽ đưa con đi xét nghiệm AND... rồi con đến ở với ba nhé? Đây cũng là nguyện vọng của mẹ con... Rồi ông cười tươi nói với tôi -À, Yến Phong này... con có vài chị em gái đấy! NHÀ MỚI Yến Phong, ba rất vui vì con đã đến đây! Đứng trước ngôi nhà hai tầng màu vàng nhạt, cổng cao bao bọc bởi hàng bông giấy... trong sân có nhiều cây cảnh và bộ bàn ghế đá. Nhìn toàn bộ ngôi nhà tuy không sang trọng lắm nhưng xinh xắn và khang trang. Tôi theo ba vào nhà vừa đặt chân vào ngưỡng cửa một luồng khí mát của máy điều hoà phả vào người khiến tôi cảm nhận được sự khác biệt của bên ngoài và trong nhà... -Đây là phòng khách...phòng con ở tầng hai... Ba vừa đi vừa xách giùm tôi hành lý, tận tình chỉ dẫn mọi thứ cho tôi. -Con lên thu xếp đồ đạc nhé! Giờ này chưa có ai về hết... Đi ngang qua phòng khách xuống nhà bếp và chuẩn bị lên lầu thì ba chỉ căn phòng mé cầu thang nói -Đó là phòng tắm... Từ đầu chí cuối tôi chỉ gật đầu cười cho có lệ chứ chưa lên cả hai chúng tôi lên được một dãy cầu thang, tầng này có ba phòng...có cửa thông ra ban công bên ngoài... Ba chỉ phòng thứ nhất nói -Phòng này của ba và dì Phương... vợ sau của ba... Thấy ông có vẻ lúng túng không dám nhìn thẳng mặt tôi, tôi cũng không muốn ông khó xử nên vờ không để đi sang phòng kế nói -Còn phòng này của chị Ba con, tên Đan Mỹ. Phòng kế nữa là của bé Út- Đan Thư... Bỗng có tiếng hét lấn át luôn lời nói của ba từ dưới nhà... -Tìm ra rồi! Hay quá... Thấy tôi đưa mắt ngạc nhiên nhìn ông thì ba cười méo xệch gãi đầu -À, đó là dì Minh Phương người mà lúc nãy ba có nhắc. Cô ấy là nhà văn hay có cảm hứng bất thường... do cần hoàn thành cho xong cuốn tiểu thuyết nên suốt ngày ở trong phòng làm việc ở dưới nhà... Rồi ba đưa tôi đi tiếp lên tầng trên nói -Minh Phương giỏi lắm...mua căn nhà này hầu như đều là tiền của cô ấy,lương ba thì chỉ góp một phần vào thôi... Lên đến tầng hai thì cũng như tầng một có ba phòng và cửa dẫn ra ban công bên ngoài. Ông chỉ phòng phía trong cùng nói -Đó là toalet, còn phòng kế là phòng của chị Hai con tên nó là Đan Thi... Ba mở cánh cửa phòng sau cùng mỉm cười nhìn tôi -Đây là phòng con... ba sắp xếp trước rồi tuy có hơi chật hơn một chút nhưng ba nghĩ con sẽ hài lòng... Vừa bước vào căn phòng,nhìn bao quát căn phòng . Đúng như ba nghĩ ,tôi thật sự rất thích căn phòng này...Phía bên trái cửa là cái giường đôi rộng rãi,tủ quần áo được thiết kế áp tường...phía phải là bàn học và kệ sách. Cừa sổ áp mái nhà...chắc do vậy khiến căn phòng hơi chật như ba nói...nhưng tôi lại thích như vậy. Vì khung cửa sổ này, tôi có thể ngắm bầu trời đêm vào buổi tối. Nở nụ cười tươi tôi quay sang nhìn ba -Cảm ơn ba nhiều lắm! Như vậy với con là quá tốt rồi... Nhìn thấy nụ cười của tôi, ba bật cười lớn để hành lý của tôi xuống rồi xoa xoa đầu tôi nói -Con cần gì phải khách sáo dữ vậy, chúng ta là người một nhà mà. Quay nhìn xung quanh phòng, ông gật đầu mỉm cười -Mọi thứ bài trí,dọn dẹp đều có sự góp tay của chị em con không đó. Ba chỉ giúp một phần giờ con nghỉ ngơi đi, ba không phiền con nữa...Ba xuống nhà đây! Tôi mỉm cười nhìn ông đi ra cửa rồi cởi balô nằm phịch xuống giường. Lấy bóp mở ra nhìn ngắm người phụ nữ đang ôm một cô bé cười hạnh phúc...nụ cười đó thật dịu dàng và ấm áp. Bất chợt tôi lại khóc...con phải thi đậu Đại học. Đây là ước mơ của mẹ đúng không? Con chỉ ở đây cho đến lúc thi đậu rồi...con sẽ sống tự lập. Con sẽ kiếm việc làm thêm... Nằm nghỉ một lúc tôi ngồi dậy rồi đi xuống nhà. Vừa ra tới phòng khách thì thấy ba đang đọc báo, tôi ngập ngừng bước đến -Ưm...ba... Bỏ tờ báo xuống nhìn tôi, ông cười nói -Ừ, chuyện gì vậy con? -Con có thể đi dạo quanh đây được chứ? Ba gật đầu nói -Được chứ! Cứ đi đi...xung quanh đây cũng an ninh nhưng con đừng đi xa quá... Tôi gật đầu rồi đi ra ngoài. Xung quanh đây đúng thật quá yên tĩnh, nhà nào nhà nấy đều kính cổng cao tường nhìn sơ cũng biết khu này thuộc khu nhà giàu rồi...Yến Phong,con có chị em gái đấy! Bất chợt tôi nhớ đến lời nói trước đó của ba...Chị em gái ư? Mình không nói ước mơ với mẹ mình thèm có ba và một gia đình đông đủ...Mình rất thích gia đình bạn bè...Không biết những chị em gái của mình sẽ ra sao nhỉ? Do suy nghĩ mà tôi đi ngang một tiệm trà sữa lúc nào không hay. Cảm thấy cũng hơi khát tôi liền đi vào và gọi một ly trà sữa trân châu...Vừa uống tôi vừa thả suy nghĩ mình đi rong lẽ với gia đình mới này...mình chưa có ấn tượng gì. Đang mãi suy nghĩ mà tôi không để ý có một ánh mắt gần đó nhìn mình từ nảy giờ. ...Hình như do cảm giác mách bảo nên tôi quay nhìn xung quanh và chạm ngay người đang nhìn mình. Bị tôi bắt gặp cô gái đó có vẻ lúng túng, ngượng ngùng đỏ mặt cúi xuống ly trà sữa của mình nhưng vẫn lén đưa mắt nhìn về phía tôi. Dù tôi có thắc mắc ,kỳ lạ khi có người nhìn mình nhưng cũng không lấy gì làm khó hiểu...Tôi là một đứa con gái không xinh đẹp cho lắm phải nói là trung bình,cặp mắt kính che chở cho đôi mắt không có mí nào...có hai cái răng cửa như răng thỏ,xấu chết được. Mái tóc cắt ngắn như con trai...nói chung không có gì để hấp dẫn con trai lẫn con gái... Nhưng tại sao cô gái đó lại nhìn mình ghê vậy. Kín đáo đưa mắt nhìn lại cô gái ấy...tôi mới sửng sốt đến lặng người...Đẹp quá! Người đâu mà đẹp vậy kìa... Đôi mắt to đen láy, mũi dọc dừa, môi hơi mím nhỏ nhắn đang ngặm ống hút với mái tóc dài ngang vai, làn da trắng mịn tuy cô gái ấy ngồi nhưng tôi nghĩ dáng cô ta chuẩn lắm đây. Mà người đẹp như thế sao khi không nhìn mình mãi vậy ? Bất chợt thấy tôi nhìn,cô gái ấy cũng nở nụ cười mỉm đáp lại. Nụ cười đó khiến trái tim tôi suýt bật ra ngoài... Trời ơi! Cô ta cười mắc mới gì mình phải hồi hộp chứ. Đi khỏi đây là chắc ăn, nghĩ là làm tôi gọi tính tiền rồi đi nhanh ra khỏi quán mà không biết ánh mắt ngỡ ngàng đang nhìn theo sau mình... CHỊ EM GÁI Tôi lúng túng không biết làm sao khi đang đứng trước cổng nhà. Vì là "ma mới" tôi làm gì có chìa khoá mở cổng, tần ngần một lúc tôi đưa tay bấm chuông...không đợi lâu, từ phía trong nhà một cô bé tóc ngang, có gương mặt bầu bĩnh khoảng 9,10 tuổi chạy nhanh ra. Đưa đôi mắt to lanh lợi nhìn tôi hỏi -Ai đấy? Đây là em gái mình sao?Dễ thương hơn mình nghĩ...Tôi gượng cười nói -Chị là... Không để tôi nói hết câu, cô bé nhìn quan sát tôi rồi nói -Chị là con gái của ba à? Nói rồi cô bé liền mở cổng cho tôi vào, vừa đóng cổng lại. Cô bé cùng tôi đi vào trong vừa nói -Em là Đan Thư. Em Út của chị đó! Khi bước vào phòng khách con bé khoanh hai tay trước ngực nhìn tôi với giọng người lớn -Nhìn chị giống tomboy ghê nhưng không đẹp gì cả. Đành phải chấp nhận thôi...Em phải giúp đỡ, coi sóc chị nhiều hơn! Bé bằng hạt gạo mà ghê gớm thật. Tôi gượng cười nói -Tomboy là gì?Nhưng chị cũng phải cảm ơn em... Đan Thư được nước làm tới -Tomboy mà chị cũng không biết sao? Đó là chỉ một cô gái giống con trai của thế giới les ...nom na là thế... -Hả?Les? Tôi giật mình bởi giọng kẻ cả, sành điệu của "bà chị" Út học làm người lớn này. -Ai thế? Là Yến Phong sao? Nghe thấy cả hai cùng quay lại nhìn, tôi liền giật mình đỏ mặt bởi đang đứng trước mặt tôi là một nàng thật quyến rũ trong bộ đồ ngủ mỏng te hai dây, cổ rộng để lộ vòng một đáng nể. Cô gái đẹp tuyệt vời với mái tóc ướt và thân hình thật nóng bỏng bởi cặp đùi trắng phau, đôi chân dài hết ý. Đan Thư nhìn cô ta bực mình gắt -Chị Mỹ ăn mặc kiểu gì thế? Mau thay đồ khác đi! Nhìn gương mặt đỏ tận mang tai của tôi hình như cô ta thích thú lắm nên liền xáp ngay vào tôi. Mùi sữa tắm thoang thoảng từ người cô ấy, phần trên trống trãi đã khiến tôi lúng túng đến phát khóc. Cô gái mỉm cười nựng cằm tôi nói -Chị là Đan Mỹ. Chị Ba của Yến Phong đó nha! Tôi lúng túng không biết ứng xử làm sao. Sao mình lại như vậy? Chị ấy cũng là nữ như mình mà... Tên Đan Mỹ thì đẹp nhưng tính tình ghê quá! Nhìn tôi thế này chị ta vui lắm đây, nên cứ ôm bụng cười mãi. -Dễ thương quá! Yến Phong đỏ mặt kìa... Tôi xấu hổ đến nỗi ước chi có cái lỗ để chui xuống ngay lúc này. Tôi cúi đầu không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vẻ mặt cười đắc ý của bà chị mới biết mặt này. Vẫn cười sặc sụa, chị Đan Mỹ nói -Chắc chị hấp dẫn lắm hả Phong... Tôi như gà mắc xương không trả lời được câu nói nào. Cũng may bé Út Đan Thư lên tiếng giải vây cho tôi. -Chị Ba đừng trêu chị ấy nữa được không?Chị lên phòng thay đồ đi...nhanh lên... -Được rồi...được rồi...từ từ chứ Út. Đừng đẩy chị... té chị bây giờ... Tôi ngẩng nhìn thì thấy bé Út đang đẩy lưng chị Đan Mỹ về phía cầu thang. Tôi thở phào nhẹ nhõm, tay vuốt ngực trấn định tinh thần lại. Chưa kịp bình tĩnh thì tôi lại nghe chị Đan Mỹ nói -A...em đi tắm đi Phong. Tranh thủ lúc này chưa ai tắm... Tôi chưa kịp gật đầu đáp trả thì nghe bé Út cáu gắt nói -Lần sau chị làm ơn ăn mặc đàng hoàng chút đi. Dù nhà không có người lạ cũng phải lịch sự chứ... Chị Đan Mỹ trề môi nhìn con bé -Có sao đâu. Em quan trọng hoá vấn đề... Rồi chị nhìn sang tôi nháy mắt cười bỏ đi thẳng lên đầu. Còn về phần tôi thì không sao ngăn cho tim mình đừng đập hết công suất và bớt đỏ mặt... -Làm gì mà đứng đơ ra đấy! Tôi giật mình nhìn bé Út, ấp úng nói -À...ừ...chị... Không để tôi nói hết câu con bé nắm tay tôi lôi đi vừa nói -Để em chỉ cỗ để khăn tắm và mọi thứ cho chị nhé! Tôi chỉ biết ngoan ngoãn đi theo "bà cụ non" này, dừng lại trước phòng tắm .Con bé mở cái tủ dưới chân cầu thang lấy ra một cái khăn tắm màu xanh nhạt đưa cho tôi. Nó nói -Máy sấy, vật dụng cá nhân chưa dùng đến đều để trong tủ này. Khăn của chị màu xanh nhớ treo đàng hoàng lên đây nhé... Nó chỉ tay về phía giá phơi đồ gần sát tường, trên giá quả là có treo mấy cái khăn... chắc là của từng người trong nhà... -Chị còn thắc mắc gì không? Tôi gượng cười nhìn nó nói -Không...cám ơn em! CHỊ HAI Ngâm mình trong bồn tắm...Ngày hôm nay, tôi thật muốn điên đầu vì bị mọi người nhà này quay như chong chóng...một người cha quá hiền...một người dì viết tiểu thuyết...một người chị quá tân thời...một người em "bà cụ non"...còn người nào khác nữa không trời? Ngữa đầu ra sau nhắm mắt, tôi không muốn suy nghĩ gì nữa về những người kỳ lạ này... -Yến Phong! -Á... Theo bản năng tôi giật mình ngồi hụp xuống thành bồn tắm, tôi đưa mắt hoang mang nhìn người vừa mở cửa phòng tắm nhìn vào. Tôi thoáng cau mày bực mình khi nhận ra đó là chị Đan Mỹ... -Tắm xong, đến ngay phòng khách nhé. Họp gia đình đó! Nói xong chị bật cười lớn đóng cửa lại mặc kệ tâm trạng tôi thế nào. Trời ạ! Đáng lẽ lúc nãy tôi phải khoá chốt lại...nhưng chị ấy nói gì kia...À, họp gia đình ư?Là sao?... Tắm nhanh, mặc đồ, chải đầu đàng hoàng rồi đi nhanh ra phòng khách... tôi không muốn ai đợi mình. Vừa đặt chân ra phòng khách...chưa kịp hiểu chuyện gì thì... -Bốp! -Phóc... -Phóc... Một loạt tiếng động vang lên và những bông giấy đủ màu li ti, mùi thuốc pháo xông vào mũi tôi. -Chúc mừng Yến Phong trở thành một thành viên của gia đình. -Welcome to home! ... Nhìn mọi người đang tươi cười chào đón mình, một tiệc nhỏ bày giữa nhà. Tất cả những thành viên đều có mặt...bỗng tôi sững người không tin vào mắt mình...Tại sao cô gái ấy lại có mặt ở đây, còn tươi cười với mình nữa ...mình không mơ đó chứ. Vẫn nụ cười khiến tôi khó kiểm soát được trái tim mình...Cô gái đó bước lại gần tôi, nắm tay tôi kéo đến bàn tiệc vừa cười nói -Hồi lúc trưa chị hơi kỳ cục khiến em sợ phải không? Chị là chị cả tên Đan Thi... Ôi, giọng nói dễ thương làm sao...chờ đã...Hả??Chị ấy là chị Hai mình sao? Nhìn sững chị Đan Thi rồi đưa mắt nhìn mọi người có mặt... tôi cảm thấy thật tủi thân, ai trong gia đình này đều đẹp chỉ có mình tôi là xấu xí...haizz... -Em là Yến Phong à? Hôm nay em mới đến, chúng ta làm quen với nhau nghen... Nói rồi chị Đan Thi ấn tôi ngồi vào bàn... Bé Út Đan Thư tròn mắt nhìn chị Đan Thi hỏi -Chị gặp chị Phong ở đâu zạ? Chị Đan Thi nhìn tôi mỉm cười trả lời bé Út -À, bọn chị gặp nhau ở quán trà sữa "Tin Tin" đó. Nhưng chưa kịp chào hỏi gì đâu... Ba tôi cầm chai rượu vang đỏ đặt lên bàn cười nói -Ba có mua rượu vang đây nhưng không biết mở... Chị Đan Mỹ liền giành lấy -Để con làm cho! Thế là một cách thành thạo chị Đan Mỹ mở được nút chai rượu vang dễ dàng. Định rót ra ly của mình thì dì Minh Phương giật lấy chai rượu nói -Khai rượu phải là nhân vật chính của chúng ta chứ. Nào, con uống rượu được không Yến Phong? -Dạ...chút ít thì được... Tôi lúng túng cầm ly lên cho dì rót vào. -Này, Phong mới là học sinh cấp ba mà mẹ! Chị Đan Thi liền ngăn cản không cho dì Minh Phương rót rượu cho tôi. Chị đứng sát bên vô tư cười đùa mà không biết tôi đang hồi hộp lạ kỳ vô cớ. Dì Minh Phương phớt lờ lời nói của chị Đan Thi vẫn rót phân nửa ly cho tôi. -Học sinh thì sao?Có gì mà lo chứ... cái này là rượu nho nhẹ mà... Rồi dì tự rót cho ba và cho bản thân, nâng ly nhìn tôi. Dì Minh Phương cười tươi -Chào con. Dì là Minh Phương, lúc nãy quá vội nên chưa chào con... Chị Đan Mỹ cũng nâng ly, nháy mắt một cách tinh nghịch cười -Giới thiệu lại nhé ...chị là chị Ba tên Đan Mỹ... Năm hai khoa Thiết Kế... Chị Đan Thi khẽ cụng ly vào ly tôi, chị mỉm cười nhẹ nói -Còn chị là Đan Thi chị Hai...sinh viên năm ba Xã hội nhân văn... Bé Út tự rót nước trái cây vào ly mình nghiêm mặt nói -Em là Đan Thư- bé Út... năm tới, em lên lớp năm... Nhìn mọi người cởi mở đón tiếp tôi, họ vui vẻ nhiệt tình khiến tôi cũng lây luôn không khí xung quanh không còn ngượng ngùng, xa lạ nữa. Tôi xúc động, vui mừng đưa mắt nhìn ba... Ba lúc này cũng đang nhìn tôi bằng cặp mắt thân thương của người cha. Bỗng ông đứng dậy khi mọi người đã vào bàn... Một lúc ba hắng giọng rồi nhìn tôi nói -Nào...Yến Phong. Trước đây ba chưa làm tròn trách nhiệm của người cha. Cho nên từ bây giờ... ba sẽ bù đắp cho con, Yến Phong à! Nghe ông nói mà tất cả mọi người có mặt đều sững người trố mắt nhìn ông... Một thoáng trôi qua... Ba tôi chắc thấy ngượng ngùng nên ngồi xuống ngay cười nói -Nào, bây giờ chúng ta nhập tiệc... Sau một tràng pháo tay táng thưởng "tuyên ngôn vĩ đại" của ba tôi, mọi người bắt đầu vui vẻ nhập tiệc. Tại sao họ rộng lượng thế? Tại sao họ không khinh rẻ, xua đuổi tôi? Tôi là người ngoài chen vào cuộc sống ấm êm của họ mà... Họ không cho tôi là gánh nặng sao?Những nỗi bức xúc ,tự ti dồn nén trong lòng

truyện tình yêu của les