Vân Tranh cô nhi sinh ra, đem tiểu đáng thương Lục Nhiên coi như thân đệ đệ yêu thương, đi học cơ hội, hào môn nhận nuôi chắp tay nhường lại, lại bị tính kế đến chết. Ngoài ý muốn trọng sinh, làm vận mệnh trở lại lúc đầu điểm, hắn còn đạt được bàn tay vàng —— thiên phú nhà đấu giá. Trù Thần, huyền học đại sư, tài chính cá sấu khổng lồ ánh mắt. . .
Với tựa game thi đấu chính thức là Valorant, Đấu Trường Máy Tính 2022 sẽ là 1 sân chơi giúp các tài năng Việt Nam có cơ hội tranh tài và tỏa sáng. Đồng thời, đây cũng là điểm gặp gỡ và giao lưu giúp gắn kết cộng đồng các game thủ và các tín đồ yêu thích công nghệ trên toàn quốc.
Đánh dấu. Giới thiệu . Bị tra tiền nhiệm tái rồi sau Hứa Kiêu Bạch ngoài ý muốn tình cờ gặp gỡ lục thành nghiễm; Ba tháng sau châu thai ám kết, rồi lại có hai cái tin tức đem hắn cấp tạc ngốc; TẢI EBOOK Hai Đại Hào Môn Tranh Nhau Làm Ta Kế Thừa Gia Nghiệp Convert PRC/MOBI
Cung đấu | Đam mỹ | Hiện đại | Xuyên không | Huyền huyễn | Truyện convert. Vô Y yoyo. Chương 93: 22.5k 11 249 10. Tình cảm Cận đại Hiện đại. [ ĐÃ EDIT NAME ] [ ĐỢI BỔ SUNG PN ] khiếp sợ! Mỗ đại học một không thu hút nam sinh đột nhiên tính tình đại biến, nhan giá trị treo
Hào Môn Tranh Đấu | HUYẾT CHIẾN ĐẠI GIA TỘC - Tập 40 [ Thuyết Minh ] Phim Bộ Hay 2020 Mình nghĩ rằng bạn đang xem phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm các video thú vị tại Phim đài loan . Xem các video về phim đài loan tình cảm tại phim.nega.vn
. “Mẹ! !” Trang Ngải Lâm bất đắc dĩ nhìn mẹ, nói “Mẹ đừng nói như vậy không? Trong nhà này còn có một đứa bé ! Nói loại chuyện trẻ con không nên nghe, mẹ không sợ dạy hư trẻ con!”“Nếu như mẹ và cha của con, mỗi ngày quy củ, không có xảy ra chuyện trẻ con không nên nghe, cũng sẽ không có con rồi !” Ân Nguyệt Dung lại nhìn chằm chằm con gái, nói.“. . . . . . . .” Trang Ngải Lâm ngồi ở một bên, hết ý Tĩnh Vũ cũng nhàn nhạt tôm hấp mới vừa nấu xong đi ra, đặt nhẹ ở trên bàn ăn, nghe vợ nói như vậy, hơi cười cười.“Đúng rồi, mẹ còn chưa hỏi con! !” Ân Nguyệt Dung đột nhiên tập trung tinh thần, nhìn chòng chọc con gái!“Hỏi con cái gì?” Trang Ngải Lâm ngạc nhiên nhìn mẹ! !“Tối hôm qua mấy giờ con về?” Ân Nguyệt Dung nghiêm túc hỏi con gái.“Ba giờ. . . . . .” Trang Ngải Lâm lại cắn kẹo que! !“Người đàn ông kia ở trong phòng em trai của con là có chuyện gì? Trong phòng của cậu ta còn có mùi của con ! ! Các người làm chuyện gì?” Mặc dù Ân Nguyệt Dung yên tâm với con gái, nhưng vẫn rất nghiêm khắc, hỏi.“Mẹ vào phòng người ta làm gì?” Trang Ngải Lâm đột nhiên có chút lớn tiếng hỏi mẹ! !“Đây là nhà của con trai của mẹ, nơi này có công của mẹ, mẹ không nên đi xem một chút à?” Ân Nguyệt Dung tức giận nói.“Mẹ sẽ dọa người ta hoảng sợ đấy! !” Trang Ngải Lâm không muốn người khác biết cô có một bà mẹ như thế ! !“Tại sao dọa sợ? Lúc mẹ đi vào, cậu ta ngủ rất say, vốn muốn hỏi cậu ta biết bơi không. . . . . .” Ân Nguyệt Dung cầm một quả anh đào bỏ vào trong miệng, vừa nhai vừa nói.“Phốc!” Bọn người Tô Lạc Hoành không nhịn được cười.“Đừng buồn nôn như vậy, dáng vẻ anh ta như đầu heo, còn bơi lội cái gì? Mẹ đã nhìn thấy heo biết bơi sao?” Trang Ngải Lâm hỏi.“Heo vốn biết bơi được không?” Ân Nguyệt Dung tức giận nhìn con gái, bắt đầu trách móc “Con khi dễ mẹ đọc sách ít sao? Mẹ của con là trên tiến sĩ chỉ những người sau khi lấy được học vị tiến sĩ vẫn tiếp tục theo đuổi sự tốt nghiệp, có ai vượt qua mẹ không hả ?”“. . . . . . . . . . . .” Trang Ngải Lâm thật đúng là không nghĩ tới vấn đề này, cô lập tức giơ chân lên, đạp Tô Lạc Hoành một cước, hỏi “Này! ! Heo biết bơi không ?”“Biết đấy! ! Lần trước tờ báo News đưa tin, ở tại một thôn nào đấy xảy ra lũ lụt, con heo còn cứu được một phụ nữ đấy!” Tô Lạc Hoành lại ra bài, cười nói.“. . . . . . . . .” Trang Ngải Lâm không phản đối.“Xem đi, xem đi, xem đi!” Ân Nguyệt Dung nhìn chằm chằm vẻ mặt con gái, lại nghiêm khắc hỏi “Nói! ! Con và người đàn ông kia quan hệ thế nào?”“Phi! ! Không có quan hệ! ! Cho dù anh ta biết bơi lội, cứu người đầy đất, cũng không có chút quan hệ với con! ! Tối hôm qua con chỉ đánh anh ta một trận, em trai bảo con bôi thuốc cho anh ta mà thôi, hiện tại tay còn có mùi thuốc ! !” Trang Ngải Lâm rất ghét bỏ vươn tay, ngửi mùi trong tay của mình. . . . . . Lại thấy mọi người bình tĩnh nhìn mình chằm chằm, cô trợn mắt hỏi “Nhìn tôi làm gì?”“Chị Trang!” Tào Anh Kiệt rất buồn cười nhìn Trang Ngải Lâm nói “Tôi phát hiện, chị đối với Bác Dịch tiên sinh không giống, gần đây chị luôn đánh người, cũng đánh không có lý do gì, coi như oan uổng người ta, cũng chỉ đạp thêm hai cái, lần này tại sao có lòng tốt như vậy?”“Cút ! !” Trang Ngải Lâm vừa muốn kêu la. . . . . .“Hạo Nhiên. . . . . .” Nghỉ ngơi một buổi tối, lúc này thân thể Bác Dịch khá hơn chút rồi, liền lê thân thể đau đớn mệt mỏi, ngủ thoải mái, rời giường, không có chú ý tới tình hình dưới lầu, liền theo bản năng muốn đi tới phòng ngủ kiểu mở của Trang Hạo Nhiên. . . . . .Trang Ngải Lâm trừng mắt, không biết từ lúc nào trong tay xuất hiện một gậy bóng chày, kêu to một tiếng “Anh dám đi quấy rối em trai của tôi xem ! !”Cô không nói hai lời, lúc Bác Dịch còn chưa tỉnh thần, cô dũng mãnh giống như vận động viên bóng chày quốc gia, một quả bóng chày lớn bay qua. . . . . .Bác Dịch mới tỉnh thần, trong nháy mắt không có để ý đến, bóng đập ngay giữa mặt, lập tức trước mặt bỗng tối sầm, ngất trong phòng Hạo Nhiên đứng ở trước gương trong không gian màu trắng xa hoa, tay cầm bàn chãi đánh răng, quay đầu có chút bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .Thời điểm gần Thanh Minh, thời tiết hay thay đổi, lại có chút Khả Hinh có chút xấu hổ, chân trần đứng ở mép thảm lông cừu, nhìn sàn nhà trắng trơn bóng, lạnh băng thậm chí có chút ướt đẫm, bởi vì hai người mới vừa ôm ngủ chung, có chút ngượng ngùng đi mặt Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt nhìn cô, cho rằng cô hơi sợ lạnh, liền chậm rãi để bàn chãi đánh răng xuống, đi về phía cô, không nói hai lời, lập tức khom người xuống ôm cái mông của cô, ôm cả người cô lên.“Này! !” Đường Khả Hinh lập tức ôm cổ của anh, đôi chân dài khêu gợi trắng nõn, lộ ra trên không trung, mặt của cô ửng đỏ nhìn anh, có chút lúng túng hoảng sợ hỏi nhỏ “Anh làm gì thế?”“Mặt sàn lạnh. . . . . .” Trang Hạo Nhiên vừa ôm Đường Khả Hinh đi vào phòng tắm, ánh mắt hơi lộ ra mấy phần nóng bỏng nhìn mắt Đường Khả Hinh cũng nhấp nháy, nhớ lại tối hôm qua anh ở sau lưng ôm mình nói một câu để cho trái tim mình cảm động và đau đớn như bị xé rách, lòng bàn tay mềm nhũn. . . . .Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên cố gắng tự nhiên ôm cô, chậm rãi đi vào phòng tắm, sau đó thật cẩn thận đặt cô ngồi vững vàng ở cạnh bồn rửa tay to lớn sang trọng sáng Khả Hinh mềm mại ngồi ở bên bồn rửa tay, dựa lưng vào gương, nhìn Hạo Nhiên im lặng cầm một cái ly trước mặt, múc nước, lấy thêm bàn chãi đánh răng mới màu hồng, bóp ra một chút kem đánh răng màu xanh da trời, mới đưa cho Khả Hinh nhàn nhạt nhìn bàn chãi đánh răng, hỏi “Nơi này. . . . . . Làm sao có bàn chãi đánh răng mới?”“. . . . . . . . . . . .” Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn cô, không lên Khả Hinh giống như hiểu, liền không nói nữa, chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng nhận lấy bàn chãi đánh răng, mới nói “Em không sợ lạnh. . . . . .”Cô nhẹ nhàng đứng ở trên mặt sàn có chút lạnh lẽo, sau đó tay nắm cái ly, hớp một ngụm nước, phun ra ngoài, nhanh chóng cúi xuống đánh Hạo Nhiên nhanh chóng cúi đầu, cầm bàn chãi đánh răng trét kem đánh răng, chà người nhẹ nhàng đứng chung một chỗ, cũng im lặng đánh răng, thỉnh thoảng thân thể đụng nhau, hai người đều không lên tiếng, Đường Khả Hinh đánh răng xong trước, nhanh chóng dùng nước súc miệng, lại cúi xuống đưa hai tay ra hứng nước lạnh, rửa mặt. . . . . .Trang Hạo Nhiên cau mày nhìn cô, nói “Bình thường em rửa mặt như vậy sao?”Đường Khả Hinh lập tức đứng thẳng người, ngẩng đầu lên nhìn anh, nước lạnh dính ướt sợi tóc trên trán, còn dọc theo khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết. . . . . .Trang Hạo Nhiên cau mày, thuận tay kéo khăn lông trắng của mình xuống, nhẹ nhàng lau lau nước trên mặt cô, còn săn sóc lau nhẹ tóc trên trán, nói “Sau này gội đầu, phải nhanh chóng sấy khô, nếu không, dễ dàng bị cảm. Tối hôm qua lúc em ngủ, anh phát hiện em thích đá chăn. . . . . .”Đường Khả Hinh im lặng đứng ở một bên, không lên Hạo Nhiên vẫn dịu dàng săn sóc lau nước trên mặt cô. . . . . .Nhưng Đường Khả Hinh lập tức nắm chặt tay của Hạo Nhiên dừng lại động tác, nhìn cô.“Đừng đối với em tốt như vậy, em không đáng giá. . . . . .” Đường Khả Hinh lập tức nhớ tới cha và Tưởng Thiên Lỗi bị đụng xe, máu tanh đáng sợ và sự sống biết mất, giống như ma chú quấn quanh mình thật chặt, cô lập tức xoay người. . . . . .Trang Hạo Nhiên hơi đi lên trước, lúc tay cô nắm khóa cửa thì lập tức tiến lên, từ phía sau ôm chặt thân thể mềm mại của cô gái trước mặt, cúi xuống hôn nhẹ da thịt trắng như tuyết của cô, thậm chí ngửi mùi thơm mãnh liệt trong thân thể cô, cảm giác bị đè nén tầng tầng lớp lớp, giống như lũ bất ngờ bộc phát, thở hổn hển. . . . . .Hai mắt Đường Khả Hinh rưng rưng, thở hổn hển, cắn răng không lên tiếng, thân thể đã mềm nhũn.“Khả Hinh. . . . . .” Trang Hạo Nhiên cũng đè nén không được nữa, ở phía sau hôn nhẹ cổ của cô, vành tai của cô, thậm chí có một phần hèn hạ ôm chặt eo của cô, trong cổ họng rất khát khao cúi xuống cắn nhẹ vành tai của cô. . . . . .Cả người Đường Khả Hinh nổi lên cảm giác kích thích, lại cắn chặt môi dưới, tận lực đè xuống xúc động, muốn đẩy anh ra. . . . . .“Khả Hinh!” Trang Hạo Nhiên lập tức ôm nhẹ cô, như điên cuồng hôn nhẹ cổ của cô, cuồng nhiệt nói “Em biết là ai thích gọi em là Tiểu Đường nhất không?”Đường Khả Hinh cố đè nén cảm xúc dâng trào, hai mắt lóe lên, không nói ra lời. . . . . .“Là anh . . . . . Bởi vì kể từ khi em vô tình đi tới trước mặt của anh, thì anh đã cảm thấy em rất ngọt, rất ngọt. . . . . . Luôn không tự chủ muốn ôm em, nếm thử một chút linh hồn ngọt ngào và thân thể của em. . . . . . Đây là lời thật lòng của anh. . . . . . Anh muốn em. . . . . .” Trang Hạo Nhiên không đè nén được, lập tức mạnh mẽ kéo quần áo thể thao trên người Đường Khả Hinh xuống, xoay người của cô, vừa hôn cô, vừa ôm lấy cái mông của cô, tách ra hai chân của cô, nhanh chóng đặt cạnh bên bồn rửa tay, mạnh mẽ cuồng nhiệt mút môi của cô. . . . . .“Ưmh. . . . . .” Đường Khả Hinh bị anh ép chặt ở trước gương ngẩng đầu lên đón nhận nụ hôn của anh, lồng ngực nặng nề phập phồng, môi bị anh chặn thở không nổi, cả đại não nhanh chóng hôn mê, người đàn ông này, anh nhiệt tình làm cho người ta như bị thiêu đốt, ngọn lửa này sắp nhanh chóng đốt cả người mình, cháy sạch cả người, cháy sạch giống như sau khi kích tình liền tan thành mây khói cũng không sao cả.“Nhóc . . . . .” Trang Hạo Nhiên ôm chặt eo của cô, vừa thoát đầu lưỡi cuồng nhiệt, cùng với đầu lưỡi ngọt ngào của cô quấn lấy nhau, tay vừa gạt quần áo trên bả vai cô, xoa bả vai trắng như tuyết của cô, lại mở ra một chút khoảng cách giữa hai người, nắm nhẹ bộ ngực đầy đặn của cô, thậm chí ngón tay dò vào trong áo lót, bóp nhẹ đốm nhỏ, cho đến khi nó bị kích thích nhô cao. . . .“Ưmh! !” Trong đầu Đường Khả Hinh cảm thấy nóng lên, muốn cố sức đẩy anh ra! !“Khả Hinh. . . . . . Đừng từ chối anh, !” Trang Hạo Nhiên không còn lý trí van xin, lại tách hai chân cô ra, vừa cắn chặt môi của cô, cuồng nhiệt ngậm mút, tay đã dò vào trong quần ngắn của cô, xoa nắn chỗ ướt át. . . . . .“Trang Hạo Nhiên! !” Trong lúc nhất thời, đầu Đường Khả Hinh như vỡ tan, trí nhớ ầm một tiếng nổ tung, cô cắn chặt răng lập tức đẩy thân thể anh ra, vung tay lên tát mạnh trên mặt của anh một bạt tai! ! ! !Trang Hạo Nhiên lập tức bình tĩnh, khuôn mặt đau rát nóng hừng hực, cũng bất đắc dĩ, căng thẳng nhìn cô. . . . . .Đường Khả Hinh nhanh chóng sửa sang lại quần áo, hai mắt tràn lệ khẽ giãy giụa xuống sàn, vừa kéo khóa kéo, vừa loạng choạng đi ra ngoài, ầm một tiếng đóng cửa lại! !Trên mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra vô hạn mất mát, nhìn cánh cửa kia, căm hận mới vừa rồi quá xung động, cúi đầu, nhắm mắt lại bất đắc dĩ thở dài một hơi, giống như mùi thơm cơ thể và nụ hôn ướt át của cô mới vừa cho mình, còn ở trong thân thể của mình. . . . . .
Một bài cổ tranh “Sóng Gợn” chợt vang lên ở trong đêm 320 ngọn nến, ở bảy ngày châm cứu cuối cùng chợt sáng lên, đong đưa bồng bềnh xung quanh.“Thầy, Bác Dịch tiên sinh, tại sao phải giúp tôi?”Khuôn mặt hai người đàn ông ở trong ánh nến đỏ, bừng sáng, đây là ánh sáng máu của nho tiết ra, trong “bữa tối cuối cùng”, chúa Jesus nâng rượu đỏ đưa cho môn đồ nói “Các con uống hết đi, đó là máu của ta, vì xá tội cho các con mà chảy. . . . . .”Đường Khả Hinh lộ lưng trần, nằm ở trên giường nhỏ trắng như tuyết, nhìn Bác Dịch mặc T-shirt màu đen tay ngắn, quần tây màu đen, mày nhíu chặt, trong tay cầm cây kim châm dài, lại muốn châm cho cô. . . . . . Thầy giáo đứng đưa lưng lại, trong tay cầm đèn cầy màu trắng, lại đốt lên vài ngọn nến. . . . . . Thân thể của cô chợt nổi lên kích động, nhìn hai người bọn họ. . . . .330 ngọn nến, bay ra 330 mùi hương, chậm rãi theo gió từ từ bay đến. . . . . .“Bắt đầu đi. . . . . .” Bác Dịch nói xong, vẫn nhíu mày thật chặt, chậm rãi ghim kim châm ở trên phần lưng trắng như tuyết của Đường Khả Khả Hinh khẽ nhắm mắt lại, mới vừa muốn thở mạnh. . . . . .“Đừng thở mạnh. . . . . .” Vitas lạnh lùng đốt nến, dạy dỗ “Lúc thở mạnh, mùi thơm sẽ trộn lẫn, không thể nhận biết được mùi thơm, phải để cho thân thể của mình lắng xuống, để cho mùi chậm rãi len vào trong hơi thở của cô . . . . . .”.Đường Khả Hinh im lặng không lên tiếng, khẽ gật đầu, buông lỏng từng dây thần kinh trong thân thể mình, quả nhiên cảm nhận một làn gió nhẹ bay đến, có một chút mùi hương bưởi giống như đứa bé nghịch ngợm xen vào hơi thở của mình, cô khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nói “Mùi bưởi hồng đào. . . . . .”Bác Dịch và Vitas đồng thời im lặng không lên tiếng, chờ cảm giác này, giống như mang đến một chút vui Khả Hinh mỉm cười nhắm mắt lại đọc tiếp “Bưởi hồng đào, chanh, dâu tằm, collagen, dâu tây, Berry đen, anh đào, mùi hạnh, đào. . . . . . táo, dứa, dưa hấu, chuối tiêu, mứt dâu, mận, sung. . . . . .”Bác Dịch bừa châm, vừa nhìn Đường Khả Hinh đang nắm bắt mùi hương, tốc độ càng lúc càng nhanh.“Cam thảo, đại hồi, tiêu đen, Đinh Hương, Thiên Trúc Quỳ, bã rượu, hoa cam, Linalool, axit lactic, axit butyric, rượu cồn. . . . . .” Đường Khả Hinh tiếp tục nghĩ kỹ nguồn gốc mùi hương phức tạp nhất, sau đó mạnh mẽ nắm bắt “Sulfur dioxide, rượu cồn, vỉ lọc, len ẩm ướt, cải bắp, dầu bóng, xà phòng, axit sorbic. . . . . .”Vitas lập tức quay đầu, ngưng mặt nhìn học Dịch cũng vừa châm, ánh mắt mãnh liệt lóe lên tiếp tục nhìn cô.“Bạc Hà, mưa bão, gió bão, bùn đất rừng rậm, lá cây mục. . . . . .” Đường Khả Hinh cố gắng để thân thể lắng đọng, suy nghĩ dừng lại giữa chừng, hơi thở phập phồng, càng không ngừng nắm bắt mùi vị lẻn cuộc tảng đá lớn trong lòng Vitas rơi xuống, nhìn học trò hơi cười, khen ngợi “Chính là như vậy, không để cho tâm tình kích động, không bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài, suy nghĩ và cảnh giới nhìn giống như ngừng lại nhưng thật ra dùng sự không đổi đối phó với sự thay đổi, ở trên thế giới này, muốn làm người thắng cuộc, có lúc không chỉ nhanh hơn so với người khác mà còn phải hiểu ở thời cơ thích hợp hơn người khác, ngừng lại!! So với tĩnh!! Càng yên tĩnh hơn so với bất kì cái gì khác, giữ vững cái “Tĩnh!”.Đường Khả Hinh nhắm mắt lại, khẽ gật đầu.“Bình tĩnh, ổn định! Kiên định! Là ba loại thái độ quan trọng của cuộc đời người! ! Có ba loại thái độ này, cô hiểu rõ, giải quyết sự việc cũng chỉ là vấn đề thời gian! Trên đời này không có bất kỳ chuyện là có thể làm khó cô!”“Tiếp tục! !” Bác Dịch lại ra Khả Hinh trầm người xuống, mặc cho linh hồn bay ra, giống như trong thoáng chốc, linh hồn như hai bàn tay của tiên nữ, theo mùi hương bay đi, thậm chí theo bọn chúng dạo chơi thế giới, cô gái này tiếp tục lộ ra nụ cười, kích động nghẹn ngào dịu dàng nói “Hạch đào, bưởi hồng đào, Bạc Hà, đậu xanh, ô liu xanh, ô liu đen, cỏ khô, lá trà, thuốc lá. . . . . .”Tất cả mùi thơm, bồng bềnh bay đến, cô gái này mặc cho linh hồn bay lượn tự do, cũng trong chớp nhoáng này, mới hiểu được cảnh giới được mất của cuộc sống, thì ra thế gian vạn vật luôn thay đổi, chỉ có lúc linh hồn tự do, mình mới có cơ hội nắm bắt được dòng chảy vận mạng dừng ở bên cạnh mình ! !Sau khi châm cứu xong, ba người nghỉ ngơi một chút, cách vòng thi đấu thứ hai còn khoảng hai mươi Khả Hinh không nói gì, lúc 2 giờ sáng, ngồi ở trước bàn đọc sách, nhanh chóng đọc sách, còn phải vừa xem sách vừa làm đề bài Thầy giáo và Bác Dịch giao cho mình, mấy ngày trước Bác Dịch còn giảng thích bổ sung cho mình về rượu đỏ bắt nguồn từ La Mã, cuối cùng mở rộng và truyền vào Pháp, Italy, Đức. . . . . . Hơn nữa trước công nguyên, con người tiếp nhận rượu đỏ bắt đầu từ vị ngọt sau đó đến vị chua. . . . . .Cô vừa nghe, vừa nhanh chóng ghi chép! !“Không thể ghi chép nữa ! !” Bác Dịch nhìn Đường Khả Hinh, lạnh lùng nói “Loại bỏ cách làm này, cảm nhận quan trọng nhất! !”Đường Khả Hinh chỉ đành phải ngẩng đầu lên, nhìn anh, nặng nề gật đầu một đồng hồ báo thức điểm 3 giờ sáng, Đường Khả Hinh vẫn không buồn ngủ, hai mắt chăm chú xem sách nói về hầm rượu rộng lớn trên thế giới, cô nhất định muốn xem hết một buổi tối, cho đến khi cô xem đến hầm rượu là nơi nghỉ ngơi của thượng đế, cô thở dốc một hơi, há miệng ngáp một cái, mới vừa muốn ngủ, nhưng nghĩ tới vòng thi đấu thứ hai, thật ra vòng thi thứ ba mới gian nan nhất, bởi vì kiến thức cơ bản nhất định phải rất vững chắc, cô không có cách nào, cầm một cây kim dài, cắn chặt môi dưới, đâm xuống cổ tay của mình! !“A! !” Đường Khả Hinh đau đến giơ tay lên, nhìn cổ tay mình nhỏ máu, cô thở dài một hơi, cúi xuống hút máu của mình. . . . . . Lúc đang nếm mùi máu tươi, không khỏi nghĩ tới Thầy giáo đã từng nói, người Hy Lạp thời cổ đại đã từng có nghi thức tôn giáo, nhỏ máu vào rượu đỏ cùng nhau thưởng thức, bọn họ chính thức gọi nghi thức này là “Chúc tạ” hay gọi là “Tạ ơn. . . . . .”“Tạ ơn. . . . . .” Đường Khả Hinh buông bàn tay nhỏ bé của mình, nhìn dấu kim nho nhỏ nơi vị trí cổ tay đã tiêu mất, khóe miệng của cô còn giữ lại một chút mùi máu tươi, thầm nghĩ hai chữ này. . . . . . Cô khẽ nhăn mày, có chút không hiểu, liền lật xem lịch sử phát triển có liên quan người Hy Lạp. . . . . .Thời gian từng phút từng phút trôi 4 giờ sáng, ánh bình minh bừng lên từ phía trên chân cầm ly sâm, từ lầu một đi tới, thấy phòng học trò đang mở đèn, liền chậm rãi đi tới trước cửa, xuyên qua khe cửa, nhìn bóng lưng nho nhỏ của học trò, nằm ngủ ở trên bàn đọc sách, tay trái nắm bút, tay phải nắm một góc quyển sách, ông chăm chú nhìn cái bóng lưng kia, chậm rãi cười, tay kéo nhẹ cửa phòng, để cho cô nghỉ ngơi thật tốt. . . . . .Sáu giờ đã mặc quần áo thể thao đi ra khỏi phòng, lại thấy Đường Khả Hinh đã cẩn thận mặc quần áo thể thao màu trắng, đội mũ, đứng ở trước cửa phòng mình, đang không ngừng chạy bước nhỏ. . . . . . Chạy thở hào hển. . . . . . Ông liền giật mình.“Thầy, thầy đã dậy rồi! ! Đi thôi!” Đường Khả Hinh nói xong, liền đi xuống lầu trước Thầy nhìn học trò nhanh chóng xuống lầu, hai mắt ông lóe lên, cũng thở một hơi, đi theo học trò cùng nhau xuống bước chân nhịp nhàng, thong thả, từ bên kia núi nhẹ nhàng truyền Khả Hinh cùng Thầy giáo chạy bộ, vừa thở hổn hển vừa cười nói “Rốt cuộc tôi đã hiểu tại sao thầy kêu tôi chạy bộ rồi?”“Tại sao?” Vitas lạnh lùng hỏi.“Bởi vì khi thân thể có nhiều năng lượng dư thừa, phải nghĩ biện pháp loại bỏ nó, lúc thân thể và tâm linh thời gian nhàn rỗi, mới có thể dung nạp chuyện khác vào. Tôi mới phát hiện, mệt mỏi cũng là một chuyện tốt, trong quá trình này, có thể trút bỏ rất nhiều gánh nặng!” Đường Khả Hinh vừa chạy vừa nói, mặc cho mồ hôi nóng rơi chỉ cười.“Tại sao tôi có cảm giác rất chờ mong cuộc thi đấu lần này? Tại sao tôi có cảm giác cuộc thi đấu như vậy kéo dài thật tốt?” Đường Khả Hinh đột nhiên cười nói.“Chỉ cần cuộc đời của cô không ngừng tiến bộ, thế giới xung quanh cô mới xuất hiện những người ở lĩnh vực khác nhau đến khiêu chiến với cô ! Nếu như cô xem nó là chiến thắng của mình, quá trình này sẽ có một chút thú vị . . . . . .” Vitas nói.“Đúng vậy! !” Đường Khả Hinh lại thở hổn hển chạy về phía trước, hai mắt nóng bỏng nói “Cuộc sống. . . . . . Chính là một quá trình thú vị! !”Thời gian qua một đó mà vòng thưởng rượu sắp bắt đầu, lần đầu tiên từ trong tay thầy giáo, Đường Khả Hinh nhận lấy trách nhiệm tổ chức buổi thưởng rượu lần này.“Tôi . . . . . Tôi . . . . . Tôi phụ trách?” Đường Khả Hinh nhìn Thầy giáo, kinh ngạc nói “Hiện tại Tôi . . . . . Tôi không có kinh nghiệm chủ trì tiết mục to lớn như vậy. . . . . . Tôi . . . . .”Laurence mỉm cười ngồi ở bàn làm việc đối diện, hơi xoay người lại, nhìn Đường Khả Hinh nói “Đừng căng thẳng, tới tham gia tiệc thưởng rượu lần này có tất cả loại rượu nho cũ mới trên thế giới, chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong, cô chỉ cần dựa vào kinh nghiệm làm việc tại phòng ăn, xem thử có loại rượu mới, cô cần thêm vào hay không. Tiệc thưởng rượu lần này, mục đích là đề cử tất cả các loại rượu nho của khách sạn chúng ta với thế giới, công việc này nói dễ làm cũng không dễ, chẳng qua tôi và Thầy của cô đã lớn tuổi, phải giữ lại một chút cơ hội cho người trẻ . . . . . .”“Nhưng. . . . . .” Đường Khả Hinh vẫn còn có chút lo lại lạnh lùng đem một phần tài liệu, ném tới trước bàn nói “Tiệc thưởng rượu lần này sẽ do Tập đoàn Hoàn Á và Á Châu cùng tổ chức, cô phải mang phần tài liệu này cho hai vị Tổng Giám đốc ký tên, mới có thể điều động tiền bạc và xin địa điểm. Nhanh chóng làm chuyện này cho xong đi.”“. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh vẫn nhìn phần tài liệu cau mày không vui ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Khả Hinh lập tức bật cười, liền vội vàng tiến lên, nhận lấy tập tài liệu, nói “Vâng! Chuyện này để tôi đi làm!”“Cô chỉ có ba ngày! ! Thử dựa vào chính mình, dùng cái đầu nhỏ thông minh của cô, làm một chút chuyện cho tôi xem!” Vitas đã cúi xuống, chăm chú xem tài liệu.“Vâng! !” Đường Khả Hinh chỉ đành phải ôm tài liệu, cười miễn cưỡng nhận lấy tài liệu, gật đầu nói “Để tôi đi làm! !”
➤ Xem Thêm Nhiều Phim Hay ➤ Trọn Bộ Huyết Chiến Đại Gia Tộc Thuyết Minh✤ Đạo diễn Châu Tiểu Binh ✤ Diễn viên Vương Viện Khả, Vương Vũ, Hàn Đồng Sinh ✤ Huyết Chiến Đại Gia Tộc lấy bối cảnh vào thời kỳ dân quốc, kể về câu chuyện thương trường của các gia tộc lớn ở ven Trường Giang. Hai gia tộc khác nhau, hai bên không cùng lý tưởng, trải qua cuộc chiến thương trường yêu hận đan xen, đứng trước an nguy đất nước, dưới sự kêu gọi của đảng cộng sản, tình dân tộc được thức tỉnh, đại nghĩa đứng trước, bỏ hết những hiềm khích cũ, cùng liên kết lại hỗ trợ quân chủ lực tử thủ phòng tuyến kháng quyền thuộc về NewTV Viet Nam Copyright by NewTV Viet Nam ☞ Do not Reup Tay trái chỉ trăng, Nhạc Phim Hương Mật Tựa Khói Sương
Editor Buổi sáng! Đường Khả Hinh mặc áo thể thao có mũ trùm đầu màu trắng, quần đùi đen, tóc tết hai bím, rất ngạc nhiên, ngồi ngay ngắn trước bàn điểm tâm thịnh soạn, cầm lấy đôi đũa bạc, gắp một phần cho vào miệng nhai, kinh ngạc trừng to mắt, lúc thì nhìn bên này, lúc thì hướng bên kia xem, cuối cùng bày ra một biểu tình không thể hiểu nổi, nhìn các cô như vậy, thật khó xử nhíu mày!! “Nước đến đây, nước đến đây!!” Ngay lúc này Lara nhanh chóng bưng nước từ trong bếp ra, đi vào phòng ăn, sắc mặt vô cùng căng thẳng “Vừa rồi Khương Vĩ và Đỗ Uy đã thêm nước vào trong bình, qua kiểm nghiệm, bảo đảm không có việc gì, lại kiểm tra đo lường trong căn phòng này tất cả không khí và bụi đều không có phấn hoa, và những thứ khác! Tuy nhiên, để đảm bảo trong trường hợp...” Cô gái dịu dàng ngốc nghếch này vừa cầm ly nước, vừa trừng mắt nhìn Đường Khả Hinh bộ dáng oai phong lẫm liệt, giữ ly nước trong tay, rất nghiêm túc và cẩn thận nói “Tôi sẽ uống một ngụm nước đầu tiên!! Cô gặp chuyện không may, chúng tôi cũng không sống được!” Lara không nói hai lời, trước tiên cầm ly nước lên uống một ngụm nước trong veo mát lành, sảng khoái nuốt xuống, cười rộ lên “Tôi uống không có việc gì!!” Tiên Nhi ở lần thứ hai, nhìn Lara uống nước không có vấn đề gì, cô cũng cẩn thận cầm lấy, nói “Tôi đây cũng uống một ngụm, tôi cũng cần phải bảo đảm là không có việc gì!!” Cô không nói hai lời, nâng ly nước kia lên, uống một ngụm lớn, cũng là thái độ hy sinh bất chấp tất cả, nuốt xuống, lập tức có cảm giác thư thái, cười nhẹ nhàng “Tôi cảm thấy không tệ!! Cũng có khả năng chỉ trong chốc lát nữa, độc tính mới có phản ứng!” Đường Khả Hinh không khỏi nhíu mày, trừng hai mắt, nhìn biểu tình khoa trương của các cô. Ngày hôm qua Thi Ngữ bị mắng, quả thật chưa hết giận, bởi vì lúc ấy cô canh giữ ở ngoài cửa phòng Seaview, rõ ràng dùng ánh mắt tham khảo qua ý kiến của cặp sinh đôi và Khương Vĩ, nhưng bọn họ không có nói một tiếng, toàn bộ tai họa này rơi trên người cô. Tối hôm qua cô oan ức di chuyển ghế, canh giữ ở ngoài cửa phòng, lúc đó khóc rất nhiều. Hôm nay cho dù bất cứ giá nào, cô cũng cầm lấy ly nước kia, uống một ngụm lớn, mới yên tâm mà đặt ly nước này ở trước mặt Đường Khả Hinh “Đường tiểu thư, nếu trong nước này có độc, có thể là từ 3-5 phút sẽ có tác dụng, cho nên mời cô đợi 3-5 phút rồi hãy uống nó!” “.........” Đường Khả Hinh kinh ngạc cúi đầu, nhìn chằm chằm vào bên trong cái ly trong suốt, nước chỉ còn lại không tới một phần năm, cô cảm thấy bồn chồn, nhưng không biết nên làm sao mới đúng. Bởi vì cô thật sự rất khát nước, nhưng hiện tại thật sự vẫn không thể uống, cô không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, thật khó khăn muốn nghĩ đến cái gì, nhưng lại giống như cái gì cũng không thể!! “Nước không có việc gì, có lẽ là trong cơm, hoặc là đồ ăn có vấn đề! Vì vậy chúng tôi sẽ ăn thử trước tiên!” Tiên Nhi không nói hai lời, liền quay súng hướng vào đầu con chim, không nói hai lời, lại cầm lấy đũa bạc có thể kiểm tra độc, nâng cái đĩa lên, bắt đầu đi qua cái bàn đã bày bữa sáng thịnh soạn, gắp một miếng rau lên ăn thử, ăn thật sự nghiêm túc như vậy!! Tong chốc lát Thi Ngữ cũng cầm đĩa lên, lấy đôi đũa, bắt đầu gắp một miếng rau ăn thử... Đường Khả Hinh hoài nghi ngẩng đầu lên, cầm đũa bạc, mở to mắt nhìn các cô, nhớ tới Trần Mạn Hồng thường xuyên mắng yêu một câu, có nhiều người không biết, mới có thể không sợ mà làm, hiện tại nhìn các cô như vậy, trong lòng Đường Khả Hinh nghĩ, là người trung thành bao nhiêu, mới có thể làm được như thế mà không sợ chết? Lara thậm chí còn vươn tay cầm lấy cái sandwich trước mặt Đường Khả Hinh, há to miệng, cắn một phát, quả thật không có độc, chỉ là miệng cô vừa mới mở ra, con ngươi liền hướng xuống nhìn Đường Khả Hinh một cái!! Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, như một đứa trẻ đáng thương bị người ăn mất kẹo, trừng mắt với Lara... Lúc này Lara mới biết được bản thân mình thất lễ, cô vội vàng để sandwich trở lại cái đĩa, mới cười xấu hổ “Thật sự xin lỗi, tôi xin lỗi! Tôi quên sandwich này là không thể cắn!” Đường Khả Hinh lúc này mới thở phào một cái. Khuôn mặt Lara cười ngây ngô, cầm dao lên, đem sandwich cắt thành hai phần, giữ lại một phần, sau đó lại chia tiếp thành ba miếng, một miếng cho mình, còn lại cho Tiên Nhi và Thi Ngữ cùng ăn. Vừa ăn vừa thở ra, nói “Ăn rất no, thật là khó chịu!!” Khuôn mặt Đường Khả Hinh lập tức nhăn nhó, vô cùng buồn bực cắn môi dưới, trừng to mắt nhìn các cô!! “Khả Hinh!! Xà lách trộn dưa leo ưa thích của cô đến đây!” Nhã Tuệ mặc đồ ở nhà, mỉm cười bưng đĩa rau xanh, gồm có mười miếng, đi đến trước mặt Đường Khả Hinh đặt xuống... Thi Ngữ cùng Tiên Nhi và Lara không nói hai lời, cầm đũa đến gần, mỗi người gắp một miếng, liền ăn hết sáu miếng!! “.........” Nhã Tuệ không thể tin nổi quay đầu, nhìn các cô “Này... Này...” Khuôn mặt Đường Khả Hinh buồn bực, buông đũa xuống, ôm vai, bất đắc dĩ nhìn các cô, tất cả đều đã ăn no “Tôi!! Nếu vẫn còn tiếp tục như vậy, tôi không bị độc chết, cũng sẽ bị đói chết!! Các cô không cần lo lắng như thế, chuyện ngày hôm qua, cũng chỉ là ngoài ý muốn! Tương lai sẽ không như vậy nữa! Đều đã kiểm tra qua, không có sự cố gì!! Chẳng lẽ chờ đến lúc tôi đi ra ngoài, các cô còn có thể diệt toàn bộ CO2 trên thế giới ư?” Thi Ngữ tỏ ra bất lực nhìn về phía Đường Khả Hinh “Ai nha, chị của tôi, cô liền nhẫn nại đi, ngày hôm qua cô như vậy quả thật làm tôi sợ, một bên nói mơ hồ, một bên đau đến toàn thân đều ra mồ hôi. Hai vị phu nhân đều tới, đã chăm sóc cô ổn định đến nửa đêm mới đi, nhưng vẫn không cho nhóm người chúng tôi đi ngủ, dứt khoát canh ở ngoài cửa phòng cô! Cô biết không, quá trình này, có bao nhiêu mạo hiểm, có bao nhiêu khó khăn...” Đường Khả Hinh nghe xong, mới bất đắc dĩ nhìn các cô, hơi thở nặng nề. “Cô không có vấn đề gì, chờ tình hình ổn định lại rồi làm việc!! Bây giờ quan trọng nhất là sức khỏe của cô! Còn ba ngày nữa trận đấu rượu đỏ sẽ bắt đầu! Hôm nay cô vẫn phải quay trở lại khách sạn một chuyến, tiến hành làm thủ tục từ chức và làm quen một chút với nơi thi đấu, mau ăn nhanh đi! Đói bụng rồi! Chúng tôi đều đã ăn qua, đoán chừng không có vấn đề gì!” Thi Ngữ cẩn thận lấy đũa của mình, theo thói quen đặt trước mặt Đường Khả Hinh. Đường Khả Hinh dở khóc dở cười ngẩng đầu lên, nhìn cô “Ý cô là, đũa của tôi không dùng được, nên muốn dùng đũa của cô sao?” “A...! Tôi xin lỗi! Theo thói quen, thật sai lầm rồi!! Cô mau ăn đi!” Thi Ngữ bật cười trong khi xin lỗi, thu lại đũa của mình! Đường Khả Hinh thở dài nhẹ nhõm, nâng cái ly không còn nhiều nước đến uống một ngụm, mới cầm lấy đũa, ăn rau xà lách trộn dưa leo, nhai ngấu nghiến, quả thật rất đói bụng. Nhã Tuệ ngồi ở một bên, dịu dàng nhìn điệu bộ của Đường Khả Hinh như vậy, không tránh khỏi cười rộ lên “Nha đầu ngốc, đói bụng lắm sao? Kỳ thật cũng khó trách, chúng tôi ngày hôm qua đều đã sợ hãi, nhìn cô tối hôm qua đau đớn như vậy, mỗi người chúng tôi đã tự trách mình rất nhiều, hai vị phu nhân lo lắng vô cùng, sư phụ của cô cũng bí mật dừng xe bên ngoài căn hộ, trông coi cô đến nửa đêm mới rời đi...” Đường Khả Hinh cầm lấy sandwich bên cạnh tới cắn, lại muốn uống thêm sữa tươi, lập tức Lara Tiên Nhi và Thi Ngữ liền đưa tới một hộp sữa lớn. Bản thân cô đầu tiên uống nửa hộp, sau đó mới đưa đến trước mặt Đường Khả Hinh, suy nghĩ sữa này từ bên ngoài mang đến đây, chẳng biết có an toàn hay không, nếu không thì hôm nào mua bò sữa về nuôi!! “Cảm ơn!” Khả Hinh vẫn lại nói câu cám ơn, mới nâng sữa lên uống, vừa uống vừa nhìn về phía Nhã Tuệ, đôi mắt lóe ra tia gian xảo, có phần kín đáo và xấu hổ, nhớ tới hình ảnh tối hôm qua vừa chân thực lại vừa hư ảo. Cô thuận tiện cắn thêm sandwich bên cạnh, đồng thời như có như không hỏi “Hôm qua... Hôm qua... Tối hôm qua sư phụ trông coi... Trông coi tôi đến nửa đêm à?” “Ừ!! Gần 4 giờ sáng mới rời đi!” Nhã Tuệ mỉm cười nhìn cô. “......” Đường Khả Hinh đang cắn sandwich, cảm giác chân giò hun khói vừa chua vừa ngọt. Đôi mắt của cô nhanh chóng đảo vòng, thật sự rất muốn biết cảnh quá chân thực trong mơ tối hôm qua kia, rốt cuộc là thật hay giả, lại cấp bách hỏi “Cái kia...... Cái kia... Tối hôm qua không ai vào phòng tôi sao?” “Không có nha!” Nhã Tuệ đứng dậy nhìn cô cười. “Thật sự... Xác định là không có ai sao?” Đường Khả Hinh quay đầu, nhìn về phía Nhã Tuệ, kỳ thực có chút kinh ngạc hỏi. “Chính xác là không có!! Tôi còn không biết sao? Tôi nói với Tiên Nhi ba người, đều đã chờ đợi ở ngoài cửa phòng tiếp khách, mãi cho đến khi bình minh mới ngủ. Đôi mắt của Đường Khả Hinh nhanh chóng chuyển động, nhớ tới người đàn ông tối qua trong bóng đêm, chuyện như vậy đối với cô có phần chân thật lại không rõ ràng. Thời điểm sáng nay, cơ thể có cảm giác tê liệt, không có khả năng là ảo giác? Thật sự Trang Hạo Nhiên chưa từng tới? Đêm qua, bản thân cô chắc chắn kêu tên của anh!! Rất tha thiết kêu tên của anh... Nhớ tới khát vọng mãnh liệt đêm qua, mặt Đường Khả Hinh lập tức ngượng ngùng, đột nhiên cúi đầu, xấu hổ và lo lắng suy nghĩ, làm thế nào mà một cô gái có thể nghĩ muốn một điều như vậy? Cô đột nhiên dậm mạnh hai chân, hơi thở dứt khoát!! “......” Nhã Tuệ nhìn dáng vẻ của cô lúc này, cảm thấy khó hiểu hỏi “Khả Hinh? Cô làm sao vậy? Có nơi nào không thoải mái sao?” “Ách!” Đường Khả Hinh nhất thời cười rộ lên, nhìn cô có phần bối rối “Không có việc gì! Không có việc gì! Chỉ là nhớ lại trận thi đấu! Nghe nói đầu bếp tham gia nấu nướng lần này đều là những đầu bếp xuất sắc được chọn từ khắp các quốc gia trên thế giới, nên tôi thấy có phần lo lắng!! Dù sao một người có thói quen ỷ lại vào khứu giác!! Gần đây vẫn ăn các loại thực phẩm của khách sạn, tôi sợ đối với những thực phẩm khác, sẽ hơi cưỡng lại!” Nhã Tuệ nghe xong, cũng đồng ý với ý nghĩ của cô, liền nói “Từ từ sẽ đến, trong khoảng thời gian này, nếm thử nhiều thức ăn khác một chút, để tìm cảm hứng.” “Ừ...” Đường Khả Hinh chất chứa tâm sự, cầm lấy đũa, nhanh chóng gắp thức ăn, lại ăn nhanh hết một chén cháo, liền trực tiếp đứng lên “Tôi đã ăn no, các cô cứ từ từ ăn, tôi đi thay quần áo.” “Trong khoảng thời gian này, sớm hay muộn gì thời tiết có hơi lạnh, để tôi chọn cho cô trang phục mùa thu nhé?” Thi Ngữ vội vàng đứng lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh. “Không cần, bản thân tôi làm được!” Đường Khả Hinh theo thói quen vẫn là bản thân tự làm, nở nụ cười nhìn Thi Ngữ, mới một mình bước lên lầu, đi vòng qua phòng tiếp khách, chăm chú nhìn phòng khách rồi đến phòng mình, khoảng cách chính xác cực kỳ ngắn, cô tiện tay đẩy phịch một tiếng cửa phòng mở ra, đôi mắt nhìn chằm chằm khung cảnh xung quanh, lại nghĩ tới giấc mơ đêm qua, vẫn không thể tin được “Là mơ? Không thể nào?” Đường Khả Hinh có phần không tin, đi thẳng tới trước cửa sổ phòng mình, mở cửa ra, thò đầu ra ngoài nhìn cửa lớn và sân đối diện ở dưới tầng, một con muỗi cũng không có khả năng bay vào được!! Hai mắt của cô đảo vòng, lại miên man suy nghĩ “Thực sự là một giấc mơ? Tối hôm qua anh không có trèo cửa sổ tiến vào?”
Editor Ngày Đẹp TươiToàn bộ nhà hát, thanh âm kéo dài không ngừng vang lên, mà khán giả Trung Quốc cùng phóng viên đều sợ đến sắc mặt trắng bệch, Nhã Tuệ càng nắm chặt trang phục, dựa sát vào Trần Mạn Hồng, sợ đến tim gan run rẩy!Các hầu rượu và các vị giám khảo cùng nghiêm túc nhìn cô, làm sai ba lần, căn bản không cần sách vở ghi lại, Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh!Đường Khả Hinh cầm thực đơn trong tay, tim như bị nện một chùy mạnh, xác thực cô quá thiếu kinh nghiệm trong những trận thi đấu lớn, đây cũng là phần Vitas vô cùng lo lắng! Não cô dường như bấn loạn, nhìn về phía chai rượu sherry vỡ trên mặt đất kia, ngửi mùi rượu nhẹ nhàng kia, có chút nghi hoặc tạm ngừng lại, quả nhiên, Hách Lệ tức khắc cầm văn kiện trong tay, mỉm cười đi về phía Đường Khả Hinh, mềm giọng nói “Đường Khả Hinh tiểu thư, cô không sao chứ? Có thể tiếp tục hầu rượu chứ?”Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Hách Lệ, hai tròng mắt chợt lóe, cấp tốc khôi phục vẻ bình tĩnh của mình, mặt ôn nhu tươi cười, gật đầu, nói “Có thể! “Cô nói cho hết lời, liền phân phó quản lý quầy bar, quét sạch mảnh vỡ trong phòng Lệ lại vào lúc này mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh nói “Chai rượu sherry này đến từ Tây Ban Nha, là rượu của William tiên sinh bàn số ba, ngài ấy gọi điện thoại đến phòng ăn đặt trước, đã phân phó nhân viên phục vụ phòng ăn ướp lạnh rượu sherry trước một chút! Bây giờ... Chai này rượu sherry bị rơi vỡ, xin mời tuyển thủ Đường Khả Hinh một lần nữa sau khi chọn một chai rượu sherry ướp lạnh giống y như đúc, đưa đến trước bàn ăn!”Đường Khả Hinh lên tiếng trả lời, tức khắc cúi đầu, nhìn nhân viên phục vụ lúc thu dọn mảnh vỡ rượu sherry, phát hiện ra nhãn hiệu rượu trên chai đã theo dịch rượu tràn ra mà mất đi! Đây đã được chuẩn bị từ trước rồi! Mặt cô tức khắc bộc lộ sự nhu hòa bình tĩnh, dưới con mặt chăm chú cùng khẩn trương quan sát của mọi người, cô hơi khom người, cầm lên một khối thủy tinh chai, đưa tới mũi ngửi ngửi, rượu sherry là loại rượu nho kinh điển nhất của Tây Ban Nha, từng thịnh hành ở Anh quốc, được đặt tên của hoàng tử, Shakespeare còn từng mệnh danh loại rượu này là ánh mặt trời của Tây Ban Nha, được lên men bởi những hương vị đặc thù, hương hoa hồng, xạ hương cùng ủ chung với nho mà thành, ban ngày phơi dưới ánh nắng mặt trời, buổi tối dùng vải bạt đắp kín, đây là phương pháp sáng tạo độc đáo của Tây Ban Nha giúp hàm lượng của nho! Rượu sherry của Tây Ban Nha, sau khi ướp lạnh, trong mùi vị nhu hòa mang theo mùi vị rõ rệt của vi sinh vật, đó là rượu sherry lắng đọng trong quá trình tạo cặn, hương khí kết tủa được sản sinh do sự tăng thêm máu của trâu đực và lòng trắng trứng, đây là một chai rượu sherry trẻ tuổi!!Đường Khả Hinh trực tiếp đứng lên, mặt bộc lộ thần sắc ngưng trọng, cất bước đi về phía trước giá rượu, đi qua các dịch rượu trắng của các quốc gia trên thế giới...Lúc này, Alex cùng Gosedon đã đi về phía trước bàn ăn mà họ sẽ hầu rượu, cùng khách mỉm cười và nhiệt tình nói chuyện, nhất là Gosedon, anh là điển hình của mỹ thực gia, hướng về phía quý khách giới thiệu món ăn cùng rượu phòng ăn mà chính mình vừa được xem thoáng qua, vị khách nổi tiếng nhắm thẳng vào món ăn nổi tiếng của Bắc Kinh, vịt quay Trung Quốc...Gosedon hơi giật giả toàn hội trường bao gồm cả các vị giám khảo lập tức nở nụ cười...Đầu bếp Trung Quốc - Giản Sâm ở giữa màn hình lớn, tức khắc cầm vịt quay do nhân viên nuôi 60 ngày, đặt trên thớt, dùng đao pháp nhanh nhẹn, nhanh chóng cắt miếng trên con vịt, ăn vịt quay Bắc Kinh đầu tiên phải ăn da vịt, lúc chấm đường trắng, vị càng giòn càng béo! Đầu bếp lại nhanh chóng đem vịt quay Bắc Kinh đã chặt ra xếp trên đĩa, chuẩn bị ở giữa một đĩa sứ lam khác, thêm trên mặt da, dưa chuột, hành cùng tương ngọt, lại thêm tỏi giã, bao quanh món ăn, càng cảm thấy cuộc sống thỏa mãn...Nhân viên phục vụ nhanh chóng đưa một đĩa vịt quay Bắc Kinh danh tiếng trong ngoài nước cho quan chủ khảo!Gosedon tức khắc mỉm cười, thập phần phong độ nhẹ nhàng nhiệt tình đứng cạnh quý khách, hướng về phía ông giải thích kỹ thuật nấu vịt quay Bắc Kinh, đầu tiên do nhân viên nuôi 50 tới 60 ngày, cắt miếng, nhất định phải mỏng, thậm chí lúc chấm đường trắng ăn, càng có một loại mùi vị không cách nào nói ra được! Mà tạo thành phong vị đặc thù của vịt quay Bắc Kinh chính là tương ngọt, lúc lấy tương ngọt chấm thịt vịt nướng ăn, tốt nhất phối hợp với Pinault Noir đến từ bờ tây biển Ella nước Mỹ!! Pinault Noir, tannic nhạt mà mềm mại, dịch rượu vì trung độ, hương vị quả anh đào nồng đậm hòa cùng mùi vịt nướng phát ra, thập phần nhu mỹ phối hợp cùng một chỗ!!Vị khách nghe, mỉm cười, nhìn về phía Gosedon hỏi lại “Tại sao là Pinault Noir vùng bờ tây nước Mỹ, trong mắt của tôi, Pinault Noir ở vùng Burgundy của Pháp danh tiếng thiên hạ, hơn nữa dư vị lại kéo dài!”“Đương nhiên, tiên sinh!” Gosedon khẽ nhếch tiếu ý nhìn về phía quý khách, lại ộ nhiệt tình giải thích nói “Pinault Noir của pháp, thập phần thích hợp một mình hoặc cùng tri kỹ ba năm uống, hoặc là phối hợp với món ăn Pháp đầy tinh tế mà nghệ thuật, nhưng không phải loại đất nào cũng nuôi trồng ra được giống nho như nhau, hương vị cũng khác nhau! Hương vị tương chấm vịt quay Bắc Kinh thập phần nồng đậm, nếu như phối hợp với giống nho Pinault đen vùng Burgundy quá nhiều, có thể sẽ không phát huy được hiệu quả tỏa sáng lẫn nhau, chúng ta biết rằng vùng bờ tây nước Mỹ là vùng điển hình của khí hậu biển, thổ nhưỡng giàu có cùng những khoáng vật trân quý, để cho giống nho Pinault của Pháp giảm đi chút ưu nhã mà trơn mềm, hương khí lại trực tiếp khiến cho người khác kinh hỉ!”Vị khách nghe nói đến đây, hơi nghĩ nghĩ...George phu nhân cùng David nhao nhao trầm mặc nhìn về phía Gosedon cùngvị khách...“Được rồi! Cứ việc nếm thử một chút!” Vị khách mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng vẫn mỉm cười gật đầu.“Được, xin chờ một chút!” Gosedon lập tức xoay người, thân hình mạnh mẽ nhiệt tình đi tới trước giá rượu, cầm lên một chai rượu năm 2006 đến từ trang trại rượu Ella, chỉ thấy anh tức khắc đem chai rượu đặt lên đối diện xe ăn, sau đó tươi cười nhiệt tình, tay phải nhẹ đỡ đế chai, hướng về phía vị khách tươi cười mở nhãn rượu, sau khi xác nhận không có nhầm dịch rượu, mới tức khắc từ trong túi mình lấy ra dụng cụ giải rượu thường dùng, xoay tròn năm vòng, nhanh chóng đâm vào bên trong nút rượu ————Alex đứng tại một bàn ăn khác, khí chất ưu nhã đúng mực, khiến cho nụ cười của anh, thập phần mang theo hơi thở quý tộc, lúc anh mỉm cười đứng trước mặt khách, thập phần kiên nhẫn lắng nghe yêu cầu của khách, hai tròng mắt anh gần như lóng lánh khiến tâm hồn người ta một phen khiếp sợ, làm người ta khó mà cưỡng lại trong bất luận dịch rượu hay món ăn nào, đều sẽ say như vậy... Khán giả nữ toàn hội trường, bao gồm George phu nhân nhìn anh lúc hầu rượu, đều cảm thấy là nhất màn đẹp mắt...Vị khách cũng không khỏi mặt bộc lộ tiếu ý nhìn Alex nói “Tôi đã từng trải qua một lần khó quên! Đó là thời gian sống bên bờ biển với những con hàu, tôm hùm, sò, cua hoàng đạo, hơn nữa tôi cũng rất yêu thích thưởng thức ẩm thực hải sản truyền thống, nắm bắt hương khí vi diệu nơi biển rộng, tôi nghĩ muốn mình hưởng thụ mỹ vị hải sản khi đó, cả người tôi cảm giác như nằm cùng tảo biển và cua ở trên giường...”Alex nghe nói, liền tức khắc gọi nhân viên phục vụ đến, cùng bếp trưởng nói một tiếng, lúc nấu hải sản, tránh cho thêm chanh và dấm chua thường dùng ướp hải sản, sau đó anh lại nhanh chóng lựa chọn một chai rượu nho Provence màu hồng khiến người ta bất ngờ cho vị khách này, lúc anh vừa hướng về phía vị khách biểu diễn ký hiệu rượu nho, vừa mỉm cười mà nhẫn nại giải thích “Món ăn đơn giản nhất thường có hương vị chân thực nhất, thưởng thức món ngon vùng bờ biển, hải sản đa số là bạch tuộc, ăn sống, hoặc chấm tương, nhất là thời gian nghỉ mát hưởng thụ gió biển tuyệt vời đến vậy, tôi chọn cho ngài một giá cả tương đối thích hợp, loại rượu nho màu hồng này không hề là gánh nặng hóa đơn với ngài! Lúc tannic của rượu tháp phối hợp với hải sản, không chỉ tăng thêm mùi vị hải sản, thậm chí sẽ làm hải sản có một loại cảm giác kim chúc, mà nho và rượu vang trắng, xưa nay nổi tiếng nhẵn nhụi nhu hòa, phối hợp với thịt hải sản sẽ càng thơm ngon và thích hợp hơn. Nhưng ngài nhẫn mạnh đã từng nghỉ ngơi ở ven biển, đoán chừng là vùng biển Shakespear Biarritz, Saint - Malo, nơi đó hải sản có một loại hương vị quả phỉ một cách rõ ràng, thịt mềm mại lại càng tiên mỹ nhu hòa, tôi đề cử loại rượu nho màu hồng Provence này, nó đến từ vùng ven biển xanh thẳm thật dài, gió vùng biển mang theo vị mặn, thổi lất phất vào từng quả nho mang theo hương khí của quả mâm xôi và dưa hấu, sau khi ướp lạnh, càng tươi mát ngon miệng, dẫn dắt người ta nhanh chóng chìm vào trong ký ức những ngày hè!!”Một trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên!Các vị giám khảo cùng George phu nhân cũng nhao nhao tỏ vẻ tán đồng mỉm cười gật gật đầu...Tưởng Thiên Lỗi làm khách ở bàn thứ ba, nhìn thời gian đã qua mười phút, anh hơi có vẻ khẩn trương quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh bên kia...Đường Khả Hinh cũng vào lúc này, mới chọn lựa ra được chai rượu sherry giống chai kia như đúc, nó đến từ một rượu trang trẻ tuổi Gonzalez!! Rượu sherry, hương khí cũng nồng nhiệt sôi nổi như một người đàn ông dũng cảm! Với loại lâu năm, nó có thể uống ở nhiệt độ phòng, mà rượu sherry trẻ tuổi muốn uống phải thêm đá hoặc trải qua ướp lạnh, hơn nữa tất cả ly dành cho rượu sherry, sau khi tiếp xúc với không khí, tạo thành nguyên nhân gây oxy hóa sướm, cho nên ly đựng nó chỉ có ba ounce! Lúc cô chọn xong rượu sherry và ly đặt trên xe ăn, lại cũng không lợi dụng nhiệt độ của thùng ướp lạnh, mà là tay phải cầm thân chai, tay phải lại áp sát trên khối băng trong thùng, bắt đầu nhanh chóng xoay tròn ————Mấy vị giám khảo, trầm mặc nhìn về phía phương pháp ướp lạnh nhanh của Đường Khả Hinh, là lợi dụng sự ma sát giữa thân chai và dịch rượu bên trong, nhanh chóng tăng nhiệt, đây đúng là phương pháp ướp lạnh hữu hiệu rất nhanh giảm bớt thời gian!!William, vị khách chỉ điểm rượu sherry kia, mặt bộc lộ vẻ nghiêm túc, nhìn về phía Đường Khả Hinh đứng đầu bên kia động tác nhanh chóng như vậy, vẫn không có tư thái ra gặp khách, ông lập tức ném khăn ăn, thập phần tức giận đứng lên, nói thẳng “Tôi ngồi ở trên bàn ăn hơn mười phút, thế nhưng loại rượu sherry ướp lạnh mà tôi yêu cầu vẫn chưa đưa tới, bởi vậy có thể thấy thái độ phục vụ cùng nhân viên phục vụ phòng ăn không có đủ tố chất đúng giờ cùng chuyên nghiệp!!!”Lời này vừa nói ra, toàn bộ người trong sân khấu, mặt đều biến sắc!!Đường Khả Hinh lúc đang xoay tròn chai rượu, nghe thấy tiếng nói chuyện này, cô nhanh chóng ngẩng đầu, hơi giật mình nhìn về phía William!!
hào môn tranh đấu